“Tô Niệm Đường, tôi thật sự rảnh rỗi quá mức mới đi thích cô!”
Đứng ngoài cửa nghe câu nói này, trái tim Kỷ Lang đánh thịch một cái, Cố Minh Sinh tỏ tình với Đường Đường rồi sao? Không hiểu sao trong lúc này, anh rất muốn biết câu trả lời của Đường Đường là thế nào.
“Tô Niệm Đường! Tôi đây tốt với cô như vậy, cô chỉ cần trả lời một câu thôi, có hay không đi!”
Kỷ Lang không nhìn thấy hành động của hai người bên trong nhưng qua thanh âm này toàn thân anh cảm thấy rất ngứa ngáy chỉ muốn tung cửa nhìn xem sự thể là thế nào.
“Cố Minh Sinh, cậu …”, giọng nói của Đường Đường vang lên, phảng phất chút do dự và chần chừ.
“Nếu như cô từ chối tôi, cô cũng đừng nói ra. Tôi biết cô thích tên trúc mã kia của cô, nhưng người ấy có thích cô đâu. Tại sao cô cứ phải cố chấp như vậy. Cái gì anh ta cho cô, tôi cũng có thể cho cô. Chuyện anh ta không thể làm cho cô, tôi vẫn có thể làm cho cô”, giọng Cố Minh Sinh vang lên trầm ấm, “Tô Niệm Đường hà cớ gì cô cứ phải khăng khăng đi thích một người không hề thích cô?”
Kỷ Lang sững người, Đường Đường thích anh sao? Nghe những lời của Cố Minh Sinh, anh ngẫm lại những lời Đường Đường đã từng nói với mình, bàn tay anh nắm lại thành quyền. Sao anh lại có thể đần độn tới mức này, lại không phát hiện ra tâm tư của Đường Đường. Anh hơi kích động, pha chút lo âu, bởi lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-tu-duy/2111066/chuong-33.html