Tử Tề mặt mũi tái nhợt trở về nhà, ngạc nhiên phát hiện QuýTinh đang ngồi trên sofa. Anh nhăn nhó, cố kiềm cơn giận, không nhìn cô, cởi áokhoác ngoài vắt lên ghế, sau đó để thuốc lên bàn.
Quý Tinh lấy thuốc ra, xé túi thuốc định đưa cho anh. Tử Tềkhông thèm để tâm đến cô, tự mình xé một túi khác rồi uống cùng nước.
Quý Tinh đau khổ: “Trong mắt anh, em đã trở thành một ngườivô hình rồi ư?”
Tử Tề lạnh lùng nói: “Trả tôi chìa khóa.”
“Cái gì?”
Tử Tề nhìn cô, nét mặt lạnh tanh, “Trả chìa khóa nhà cho tôi,tôi không muốn mỗi lần về đến nhà lại có người lạ ở đây.”
Quý Tinh khổ sở: “Em đến đây chính là không muốn trở thànhcái người lạ đó. Tử Tề, thế nào cũng sẽ có cách mà.”
Tử Tề không thèm quan tâm đến cô, nhấc điện thoại, gọi 110,chốc lát điện thoại được kết nối, “Cảnh sát phải không? Nhà tôi bị đột nhập bấthợp pháp.”
“Cao Tử Tề!” Quý Tinh nghiến răng dập điện thoại xuống. Côcầu xin, “Anh bảo em phải làm thế nào mới được anh tha thứ đây?”
Tử Tề nhìn thẳng vào cô, cương quyết đáp: “Tôi đã nói rồi,‘bảo trọng’ nghĩa là tôi vĩnh viễn không muốn gặp lại em nữa. Để chìa khóa lênbàn, em về đi.” Dứt lời anh đi vào phòng tắm.
Quý Tinh lao như tên bắn về phía anh, ôm chặt anh từ phíasau, hai mắt đẫm nước. Cô van nài, “Tử Tề, là lỗi của em, em xin lỗi, anh đừngnhư thế. Em yêu anh, em biết anh vẫn yêu em.”
Tử Tề muốn đẩy cô ra, nhưng cô cứ ra sức ôm chặt lấy anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-quy-co/38328/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.