Joe gật đầu, “Vâng thưa tổng giám đốc.”
Tử Hào lạnh lùng nhếch mép, nhanh chóng mất hút.
Anh trai đi rồi, Tử Tề và Thiên Thiên ở lại triển lãm, dạo vòng quanh kiểm tra tình hình bán hàng.
Thiên Thiên bỗng nhận được một cuộc điện thoại, sau đó có vẻ thấpthỏm, “Boss, trước anh có đặt một chai rượu vang Petrus, định sẽ cùng…cô Bạch mừng lễ tình nhân? Nhưng, hai người… à rồi. Tôi quên chưa báohủy, giờ rượu được gửi đến rồi ạ.”
Cậu ta thấy sắc mặt Tử Tề không ổn lắm. bèn vội vàng bổ sung, “Anhyên tâm, tôi không để boss phải thiệt đâu. Tôi sẽ nghĩ cách trả lại, nếu không được thì tôi cũng có thể tự…”
Tử Tề cười lạnh, “Chẳng phải cậu cố tình không trả lại chai rượu đó,hy vọng tôi sẽ nói ‘Thiên Thiên, chai rượu vang giao cho cậu đấy, uốnghết cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy nó nữa’?”
Thiên Thiên sửng sốt, đau lòng thốt lên: “Này, lúc đầu tôi vốn địnhnói là tự tìm người bán lại. Nhưng boss đã đưa ra phương án giải quyếtnày, tốt hơn là… Anh sẽ nói thế chứ?”
Tử Tề giơ ngón tay lên, “Ba chữ!”
Mắt Thiên Thiên sáng rực, hưng phấn hí hửng: “Ba chữ? ‘Không vấnđề’?! Trời ơi, boss, anh đối với tôi tốt quá.” Cậu chàng chắp tay lại,làm điệu bộ cầu nguyện, nhìn Tử Tề cảm kích.
Tử Tề xoa trán, “Thiên Thiên, năng lực của cậu không tốt lắm, tôibiết; nhưng đến khả năng điền chữ vào chỗ trống cũng kém vậy? Ba chữ là‘Đừng có mơ’!”
Anh trừng Thiên Thiên khiến cậu ta lúng túng.
Tử Tề nói: “Đem chai rượu vang đó tặng cho giám đốc của siêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-quy-co/38321/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.