Tử Tề hỏi thêm: “Còn... bây giờ thì sao?”
“Bây giờ?”
“Em nói ưu thế của anh là ngoại hình, năng lực, gia cảnh, những thứđó còn nguyên, anh cũng thấy chúng ta vẫn hiểu nhau. Chúng ta có cơ hộiphát triển một lần nữa không?” Tử Tề thăm dò, chờ đợi nhìn Hiểu Khiết.
Cô cười, lảng tránh chủ đề này, “Ai mà biết chứ? Cũng không còn sớmnữa, em hẹn với Giai Nghi rồi. Lát nữa cô ấy và Tiểu Mã sẽ đón em, tốinay Giai Nghi còn đến khách sạn để tiễn em nữa.”
Tử Tề ngỡ ngàng, bây giờ mới nhớ ra ngày mai Hiểu Khiết đi rồi,thoáng chốc cô đơn, “Ừ nhỉ, em phải về Thượng Hải, suýt nữa anh quên.”
Hiểu Khiết không lấy làm ngạc nhiên, “Anh là người bận rộn mà, làmsao nhớ được việc nhỏ này chứ. Sự kiện La Vanne hoàn tất, đương nhiên em phải quay về. Em đang phân vân không biết nên chào anh một tiếng không, đằng nào cũng gặp anh ở công ty thế này, tạm biệt anh luôn nhé!”
“Hiểu Khiết... Tối nay cho phép anh mời em đi ăn bữa tối cuối cùng nhé, gọi cả Tiểu Mã và Giai Nghi tới.”
Hiểu Khiết từ chối khéo, “Cái gì mà bữa tối cuối cùng? Lĩnh vực chúng ta làm việc nhỏ lắm, có cơ hội thì còn gặp nhau mà. Lần sau sẽ để anhmời. Chắc Giai Nghi đến rồi, em đi đây. Bye bye.”
Tử Tề nhìn theo bóng dáng khuất dần của Hiểu Khiết, thất vọng cườigượng, tự nhủ: “Không phải vì em sắp đi mới mời em, chỉ hôm nay, anhthực sự muốn có ai bên cạnh.”
Chợt điện thoại đổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-quy-co/1863283/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.