Chương trước
Chương sau
Động tác của anh vốn đã rất nhẹ nhàng, rất dịu dàng nhưng vần đánh thức Sở Phi, mở mắt ra, nhìn thấy anh, sững sờ một lúc, sau đó nhận ra mình không mặc quần áo, vội vàng lầy chăn bông che người lại, đỏ mặt.
Lâm Tử Minh thây động tác này của cô, cười nói: “Em còn sợ bị anh nhìn thấy, tối hôm qua chúng ta đã nấu gạo thành cơm rồi.”
Sở Phi nhớ tới chuyện tôi hôm qua, cô là người có da mặt mỏng, khit mũi, chui đầu vào chăn bông, ngại ngùng không được nữa rồi.
“Anh đừng nhìn em……
Lâm Tử Minh cười, vỗ nhẹ vào mông cô, sau đó chuân bị đứng dậy.
Thấy anh sắp đứng dậy, Sở: Phi lại vươn đầu nói: “Đưa quân áo cho em, em cũng muốn dậy rồi.”
Lâm Tử Minh nói: “Em không nghỉ ngơi sao?”
“Không được, lát nữa em phải đến công ty làm việc.” Sở Phi ,còn ở dưới chăn bông, không dám đề thân thê lộ ra, rất xáu hồ, lây quần áo từ Lâm Tử Minh sau đó nói: “Anh xoay người đi, đừng nhìn lén em….. “
Lâm Tử Minh trợn tròn mắt, tối qua đã nhìn sạch sẽ rồi, ban ngày lại còn ngại ngùng.
Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng Lâm Tử Minh vẫn ngoan ngoãn quay người đi.
Chỉ một lúc sau, anh đột nhiên nghe thấy âm thanh bị bóp nghẹt của Sở Phi, anh nhìn lại thì thây. Sở Phi đang ngã trên giường, cau mày, hai chân co chân lại, thây vậy, Lâm Tử Minh lập tức hiêu ra là chuyện gì rồi.
Sở Phi vừa mới làm chuyện đó đêm qua, hẳn là cô vẫn còn rât đau, anh vội vàng chạy tới đỡ Sở Phi nói: “Em đừng nhúc nhích, hôm nay đừng đi đâu nữa, ở nhà nghỉ ngơi đi.” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Sở Phi nhíu mày, vừa mới đứng lên chuẩn bị mặc quân vào, két quả là hai chân rất đau đớn vừa nhắc chân liền ngã xuông giường.
“Đều là trách anh, làm cho người ta đau như thế.” Sở Phi nhéo nhéo Lâm Tử Minh một cái xấu hỗ, mặt đỏ bừng xấu hổ, rất đáng yêu.
Lâm Tử Minh cười nói: “Chuyện này cũng không trách anh được, rõ ràng là em chủ động chạy đến……”
“Không được nói!” Sở Phị che miệng anh lại, hai tai đỏ bừng xấu hỏ.
Nhìn thấy dáng vẻ ngượng ngùng của Sở Phi, Lâm Tử Minh ngây ngốc Cười, lúc này trong lòng dâng lên “hạnh phúc, đây chính là cuộc sông mà anh muôn có.
Dưới sự thuyết phục của Lâm Tử Minh, hôm nay Sở Phi hiếm khi xin nghỉ phép, ở n5 nghỉ ngơi, ngày mai rồi đi làm.
Bây giờ công ty Thịnh Khoa đang đi đúng hướng, dù cô không đên công ty cũng không ảnh hưởng nhiều.
Là những người từng ‘ trải, lúc ăn cơm trưa, Liêu Tô Hồng và Sở Hoa Hùng nhìn thấy Sở Phi như thế, lập tức hiểu ra là có chuyện gì, họ rất vui vẻ, thúc giục Sở Phi và Lâm Tử Minh mau chóng sinh con.
Hôm nay Sở Phi cần người ở củng, Lâm Tử “Minh cũng không đi làm, ở nhà chăm sóc Sở Phi.
Sau một ngày nghỉ ngơi, cuối cùng Sở Phi cũng trở lại bình thường, ngày hôm sau đi làm, Lâm Tử Minh cũng đến công ty báo cáo.
Hiện tại công ty truyền hình Tử Quỳnh đang phát triện rất tốt, cỗ máy khống lỗ đang bắt đầu vận hành, không có gì phải chăm sóc, vận hành bởi đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, cho dù một tháng Lâm Tử Minh không đến cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.