Chương trước
Chương sau
Hàn Kim Long thu hồi ánh mắt khỏi Lâm Tử Minh, nhưng sự kinh hãi trong mắt hắn ta không thể che giấu được, hắn ta gật đâu lia lịa, vô tình thái độ của hẳn ta đối với Lâm Tử Minh càng thêm tôn trọng và sùng bái!
Còn không phải ư, bản thân Lâm Tử Minh là chủ tịch của công ty truyện thông Tử Quỳnh, giàu có như vậy, lại còn là chủ nhân đứng sau những người có thân phận to lớn như lão Sửu, hiện tại võ công lại còn cao cường như vậy, mẫu chốt là còn trẻ như vậy! Hàn Kim Long đã lặn lội trên giang hồ lâu như vậy, đã gặp rất nhiêu người, nhưng lân đâu tiên nhìn thấy một người như Lâm Tử Minh ngang ngược với trời, trong tâm trí hãn Lâm Tử Minh không khác gì một vị thần.
Cũng chính vào lúc này, Hàn Kim Long hoàn toàn đầu hàng Lâm Tử Minh, không hề có chút ỷ nghĩ phản kháng.
Vì vậy, sau khi nghe lệnh của Lâm Tử Minh, hắn ta vội vàng rời đi.
Sau khi ra khỏi phòng, đóng cửa lại, yên lặng hồi lâu mới nghe thấy tiếng nuốt nước bọt khó nhọc của ai đó.
“Đại ca, vị chủ tịch này, rốt cuộc là người như thế nào vậy, lợi hại như vậy?” Một tên côn đồ không hài lòng với Lâm Tử Minh vừa rồi thận trọng hỏi, sau câu hỏi, hắn ta nhìn căn phòng với tâm trạng sợ hãi vì sơ có thê đã bị Lâm Tử Minh nghe thấy.
Câu này cũng hỏi ra nghi ngờ trong lòng của đám côn đồ kia, bọn họ đều tò mò nhìn về phía Hàn Kim Long.
Hàn Kim Long cau mày ho khan hai tiếng nói: “Chúng mày hỏi nhiều như vậy làm gì? Người ta là nhân vật lớn giữa những nhân vật lớn, thần ở trên trời hạ phàm, những phàm nhân như chúng mày có thê hỏi sao?”
Tất cả họ đều bị Hàn Kim Long giáo huấn cho một bài, cảm thây rất tủi thân.
Ngừng một chút, Hàn Kim Long lại nói: “Đương nhiên, vì chúng mày muốn biết nhiều như Vậy, tao cũng có thể nói cho chúng mày, nhưng chúng mày không được nói ra ngoài, biết chưa?”
“Biết rồi ạ, biết rồi ạ!”
“Ông chủ yên tâm, chúng tôi sẽ không bao giờ nói ra ngoài!”
“Tôi sẽ không nói gì cả…”
Mọi người đồng thanh gật đầu, như gà mô thóc.
Hàn Kim Long sững sờ một lúc, mới bắt đầu nói: “Anh ấy là chủ tịch của công ty truyền thông Tử Quỳnh, là chủ nhân của lão Sửu hoàng đế ngầm của thành phố Hoa này, anh ấy cũng là một cao thủ võ thuật! Người như vậy có thê được gọi là thần thánh, chúng mày nhở không được thảo luận sau lưng anh ấy, một khi bị nghe được, thì ngay cả ông trời cũng không cứu được chúng mày! “
Nghe những lời này của Hàn Kim Long, tất cả đều há hốc mồm, da đầu tê dại.
Họ đều là những người lăn lộn ngoài xã hội đã lâu, nhưng họ vẫn có chút quan niệm về danh tính của chủ tịch của công ty truyền thông Tử Quỳnh, nhưng với lão Sửu thì khác!
Lão Sửu là hoàng đề ngầm của thành phố Hoa này, đẳng tối cao trong giới xã hội đen này, không ngoa khi được gọi là một vị thân. Nhưng ngay cả những người như lão Sửu cũng chỉ là thuộc hạ của Lâm Tử Minh? Rât ngoan ngoãn, bọn họ không dám tưởng tượng xuất thân của Lâm Tử Minh lớn như thế nào.
Khi nhóm của họ đều quy ra nhìn Lâm Tử Minh . bây .giờ Lâm Tử Minh đã bắt đầu thầm vần Lữ Động Tân.
“Bây giờ giao hết ra đây cho tôi, nói cho tôi tât cả những gì anh biết, nếu tâm trạng tôi tốt, tôi có thê để tha cho anh đi.” Lâm Tử Minh nói.
Năm trên tường, Lữ Động Tân bị Lâm Tử Minh đánh gãy xương sống, giò.
hắn ta không còn khả năng di chuyên, muôn di chuyên cũng không được, hơn nữa cú đá của Lâm Tử Minh khiến hắn ta thực sự không nhẹ khiến vết thương thật sự rất nghiêm trọng, cộng thêm Lâm Tử Minh thật sự dâm giêt người nữa, mọc cánh cũng khó thoát được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.