“Không, không, không! Tôi thực sự tên là Lữ Động Tân, đây là mật danh của tôi, các thành viên của tổ chức chúng tôi sử dụng tên của các vị thần làm mật danh của họ, tên thật của tôi là Trâu Chính Nghiệp, thật đó, thật đó, tôi không nói dồi anh!”
Lữ Động Tân vừa khóc vừa nói, dáng vẻ hiện tại vô củng. xấu hổ vô cùng thống khổ, làm gì còn cái dáng vẻ kiêu ngạo, phi: thường vừa rồi nữa chứ, sự tượng phản mạnh mẽ này càng làm nồi bật sức mạnh của Lầm Tử Minh, mọi người nhìn anh với ánh mắt càng thêm thán phục và kinh ngạc hơn.
Lâm Tư Minh tin những gì anh ta nói, lúc này anh có thê thây bên kia: không nói dối, điều này CÓ thể được nhìn thấy qua cái dáng Vẻ cao hơn người khác một bậc của hắn.
Lâm Tử Minh khinh thường chế nhạo, “Xem ra người của tô chức La Thiên thật sự coÌ mình là thần, thậm chí mật danh cũng là tên của thần tiên.”
Lữ Động Tân có chút xấu hổ, hiện tại đã là tù nhân, không có tư cách đề thương lượng điều khoản, chỉ có thể cười nịnh nọt, nói: “Vậy thì thả tôi đi được không? Tôi hứa sẽ không tiết lộ tin tức của anh.”
Lâm Tử Minh lập tức nở nụ cười: “Lúc này, còn dám uy hiếp tao? Xem ra tao chỉ có thể giết người giệt khẩu thôi.”
Đúng lúc này, một cỗ sát khí ngột ngạt phát ra từ cơ thể Lâm Tử Minh, giống như sóng thần long trời lở đất, tràn ngập khắp căn nhà, trái tim mọi người đêu bắt, giác co rút lại!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-o-re/363728/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.