Chương trước
Chương sau
Lòng dạ rắn rết là như thế nào? Hành vi hiện tại của Sở Huyên đã lý giải điều này một cách hoàn hảo.
Thậm chí không ít thành viên của Sở Gia đều có một chút ngạc, kinh hãi nhìn Sở Huyên, lòng bàn chân hơi lạnh.
Hành vi này của Sở Huyên không nghỉ ngờ gì nữa là phản bội Sở Phi.
Phải biết là, Sở Phi là em họ của Sở Huyên, có cùng một ông nội, coi như chị em thân thiệt, có quan hệ huyết thông, dù không hợp, nhau về tư tưởng cũng không đến nỗi bán đứng Sở Phi như vậy chứ. – Ai cũng có thê nhìn ra được những người này, thân phận không đơn giản, Sở Hiên rõ ràng đã đây Sở Phi lên lò lửa.
Mắt Mã Long sáng lên sau khi nghe xong, lập tức nói: “Cô có biết vợ của Lâm Tử Minh ở đâu không?”
Sở Huyên cười cười, lộ ra vẻ mặt đắc ý nói: “Đương nhiên biết.”
“Vậy mau đưa tao tới đó!” Mã Long nói.
Sở Huyên bán tính bán nghỉ nói: “Nếu tôi cùng anh đến đó, anh có thể cho tôi lợi ích gì?”
Cô ta như có ánh mắt mờ ảo, Mã Long làm sao không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hăn ta trực tiệp ôm eo Sở Huyền, cau mày nói: “Đương nhiên, làm sao tôi có thể thiệu lợi ích của cô chứ? Việc thành, tôi chắc chắn sẽ làm cô hài lòng. “
Mã Long đặc biệt nhắn mạnh vào hai từ “hài lòng”, mẹ nó, dáng vẻ thật là dung tục, thật là khốn nạn, đó đúng là một đôi nam nữ chó má không biết ngượng ngùng.
Sau khi gia đình ba người nhà Sở Phi ra khỏi buổi họp mặt của Sở Gia, bọn họ trực tiếp về nhà.
Dọc đường đi, Sở Phi không nói tiếng nào, sắc mặt lúc nào cũng u ám, hai mắt đỏ hoe, ai cũng có thể nhìn thấy được cô bây giờ tâm tình không tôt.
Giờ phút này Liễu Tô Hồng không dám nói nhiêu, chỉ quan tâm Sở Phi vài câu, sau khi bị Sở Phi không thèm đề ý, bà ta cũng yên tĩnh trở lại, vì sợ Sở Huyền bán tính bán nghỉ nói: “Nếu tôi tưếc anh đến đó, anh có thể cho tôi lợi ích gì?”
Cô ta như có ánh mắt mờ ảo, Mã Long làm sao không hiểu chuyện gì đang xảy ra, hăn ta trực tiệp ôm eo Sở Huyền, cau mày nói: “Đương nhiên, làm sao tôi có thể thiệu lợi ích của cô chứ? Việc thành, tôi chắc chắn sẽ làm cô hài lòng. “
Mã Long đặc biệt nhân mạnh vào hai từ “hài lòng”, mẹ nó, dáng vẻ thật là dung tục, thật là khốn nạn, đó đúng là một đôi nam nữ chó má không biết ngượng ngùng.
Sau khi gia đình ba người nhà Sở Phi ra khỏi buổi họp mặt của Sở Gia, bọn họ trực tiếp về nhà.
Dọc đường đi, Sở Phi không nói tiếng nào, sắc mặt lúc nào cũng u ám, hai mắt đỏ hoe, ai cũng có thể nhìn thấy được cô bây giờ tâm tình không tôt.
Giờ phút này Liễu Tô Hồng không dám nói nhiêu, chỉ quan tâm Sở Phi vài câu, sau khi bị Sở Phi không thèm đề ý, bà ta cũng yên tĩnh trở lại, vì sợ sẽ chọc đến Sở Phi.
Sau khi trở về nhà, Sở Phi cũng trực tiếp xông lên phòng nhốt mình trong phòng.
Liễu Tô Hồng thở dài thườn thượt nói: “Haizz!l Anh nói sao Lâm Tử Minh lại ly hôn với Phi Phi chứ? Phi Phi xinh đẹp như vậy mà, có phải Lâm Tử Minh bị mù không?”
Sở Hoa Hùng nhìn Liễu Tô Hồng một cách dữ dẫn, chửi rủa: “Đó không phải việc tốt mà cô đã làm sao?”
Liêu Tô Hồng tức giận nói: “Làm sao chuyện này lại trở thành chuyện tôt mà tôi làm, giải thích rõ ràng cho bà đây!”
Sở Hoa Hùng lần này khó mà bình tĩnh lại, trợn to hai mắt, lớn tiếng nói: “Ông đây nói sai về cô sao? Mây năm nay, không phải cô môi ngày đêu sỉ nhục Lâm Tử Minh, không cho hắn một chút tôn nghiêm nào, hắn sẽ ly hôn với Phi không? Tôi nghĩ chuyện xảy ra hôm nay đã gây ra chuyện này, ít nhất cô phải chịu trách nhiệm 80% đó”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.