Chương trước
Chương sau
Nhịp tim của Ninh Vũ Ngưng vẫn luôn đập rất nhanh, trong đại não cũng rất hỗn độn, căn bản là không thê bình tĩnh được, cô vẫn luôn ‘suy nghĩ, đợi xíu nữa về nhà, điều đó sẽ xảy ra.
Mặc dù cô đã làm trong ngành giải trí rất lâu rồi, vẫn luôn duy trì với sự trong sạch, nhưng cô không phải là một cô gái thiếu hiểu biệt, những chuyện giữa nam và nữ cô vẫn có chút hiệu biết.
Khi nghĩ đến điều đó, cô đỏ mặt đến mức không thê phai nhạt.
Cô không khỏi lén lút nhìn Lâm Tử Minh ở bên cạnh, lại phát hiện Lâm Tử Minh nhắm mắt dưỡng thần, rất yên tĩnh, bất động, không biết đã ngủ chưa?
Cô không kìm chế được quay ra nhìn trộm Lâm Tử Minh, trôi qua rất lâu, phát hiện Lâm Tử Minh không có tỉnh lại, còn ngủ rất yên tính, nghĩ răng anh đã ngủ say rồi. Vì vậy, cô bát đầu lây hết can đảm quay ra nhìn Lâm Tử Minh rất chăm chú.
Qua cái nhìn này, thây răng mặc dù Lâm Tử Minh không quá đẹp đẽ, nhưng anh thật sự là rât có mùi vị, bộ dạng rất hấp dẫn, đặc biệt là dáng dấp, nhìn đặc biệt kiên định, đặc Biệt nam tính, phong cách này của đàn ông, trong làng giải trí cô ta hiếm thấy được.
Đặc biệt là sự tự tin cùng với khả năng kiểm soát toàn bộ mọi chuyện vừa nãy, cô cảm thấy càng lúc càng hấp dẫn hơn!
Đột nhiên lúc này, một ý tưởng xuất hiện trong tim………..
Có vẻ như trao lần đầu của mình cho người đàn ông trước mặt anh, cũng không có thiệt thòi, còn tốt hơn là trao nó cho những người đàn ông béo bụng bự đó.
Thực ra, khi ra nhập vào ngành giải trí này, Ninh Vũ Ngưng cũng hiểu rất rõ rằng mình rất khó bảo vệ được bản thân tránh xa được bãi bùn lầy, bây „ giờ cô vẫn còn một số tài năng để hỗ trợ, Hiệp Phiêu Dương sẽ bảo vệ cô, những một ngày nào đó tài năng của cô sẽ bị sử dụng hết, khi điều đó xảy ra, cô không thê……
Nhìn nhìn như vậy, Ninh Vũ Ngưng có chút điên cuồng.
Lúc này đây, Lâm Tử Minh bỗng dựng mở mắt ra, nhìn cô một cách lạ lùng, nói: “Cô nhìn tôi như vậy làm gì?”
Ta, Ninh Vũ Ngưng sợ hãi, ngay lập tức lùi lại, kết quả là do vội vàng, cô bị ngã đập đầu, đau đến chảy cả nước mắt ra ngoài, trên trán còn sưng lên một cục.
Anh thật sự cạn lời, Ninh Vũ Ngựng này tay chân cũng vụng về quá đ DU, toàn không khớp với cái nã ảnh lạnh lùng nhìn trên mạng nói.
€ô không sao chứ?” Lâm Tử Minh đã chu đáo hỏi.
Ninh Vũ Ngưng cảm thấy rất, xấu hồ, hận không thê tìm một nơi để chui vào, bản thân có chuyện gì vậy? Thật ngu ngốc quá, lại còn tự đập vào đầu mình, xấu hỗ trước mặt Lâm Tử Minh!
“Không, không sao đâu…” Tuy đã nói vậy, nhưng biểu hiện đau đớn trên mặt cô lại không thể giấu được.
Lâm Tử Minh đã thở dài, nói: “Tới đây, tôi sẽ giúp cô thổi.”
“Hả? Không cần đâu!” Ninh Vũ Ngưng bị dọa cho một trận.
Lâm Tử Minh phớt lờ cô ta, đưa thẳng tay lên đầu cô ta rồi nhẹ . nhàng thối thôi, có gió mát làm chọ vết thương dễ chịu hơn rất nhiều.
Cô ta ngẩng đầu lên, nhìn vào Lâm Tử Minh đang ở gân trước mắt, khoảnh khắc này, cô cảm thây dường như thời gian đang ngừng trôi.
“Được rồi, sau khi về nhà, cô có thể dùng thuốc bôi, qua hai ngày nữa sẽ ồn thôi.” Lâm Tử Minh buông cô ra nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.