Chương trước
Chương sau
Hơn nữa, anh cũng cảm thầy được bộ dạng. hiện tại của Sở Phi, có một chút mùi vị của sự hồi hận………
Tuy nhiên, Sở Huyện và Hàn Tuyết không thể nhìn nổi nữa, bọn họ lừa Sở Hoa Hùng và Liễu Tô Hàng đến vịnh Du Long để xem nhà, mục đích chỉ là muôn làm họ bẽ mặt, rồi đòi lại sự bẽ mặt trước đây của mình , kết quả bây giờ Lâm Tử Minh xuất hiện, giành lây quyện làm chủ, bọn họ làm sao có thê đông ý được.
Bây giờ, Hán Tuyết Phân nói: ” Tết thôi, nêu như anh mua nổi biệt thự ở vịnh Du Long, thế thì đừng phí lời nữa, trực tiệp qua đó thanh toán đi.”
Sở Huyên cũng nói: “Phải đó, đến thanh toán đi, cùng nhau thanh toán.”
Sau đó cô ta nháy mắt với Vương Vinh Mẫn, Vương Vinh Mẫn cũng đã gật đầu, nói trực tiếp với tay quản lý bất động sản: ” Chính là cái căn vừa rôi, NT: sắp xếp thủ tục bây giờ cho tôi, tôi đã thanh toán thì anh cũng giao căn nhà cho tôi càng sớm càng tốt.”
Người trung gian phụ trách Vương Vinh Mẫn, nghe thấy điều này, sác mặt ngay lập tức chuyền màu đỏ với sự phân khích, hắn ta đã gật đầu nói lớn tiêng: ‘ ‘ Được được được! Vương tổng, tôi sẽ đi sắp xếp ngay! Vương tông anh thật hào phóng, tôi đã làm người trung gian bao nhiêu năm rồi, . đây là lần đầu tiên tôi thấy một vị khách nhanh chóng vui:vẻ như anh!”
Sau đó, Vương Vinh Mẫn đến nói với Lâm Tử Minh: “Cùng thanh toán đi.”
Hắn ta hất lông mày, biểu cảm đầy khiêu khích.
“Được.”
Lâm Tử Minh không suy nghĩ về điều đó lập tức đồng ý.
Anh hoàn toàn làm cho Vương Vinh Mẫn choáng váng, nhưng một lúc hắn lại cười nhạt, nghĩ răng Lâm Tử Minh chỉ có ý làm cho thần bí vậy thôi.
“Không cần phải nói nhiều nhự vậy đâu, cùng nhau thanh toán đi.”
Vương ` Vĩnh Mẫn lây thẻ ngân hàng ra và bắt đầu thanh toán, trực tiếp mua căn biệt thự một ngàn năm trăm vạn nhân dân tệ.
Lâm Tử Minh cười rồi quay ra nói với Sở Phi: ” Mọi người thích căn nào vậy? Trực tiếp mua nó là được rồi!”
Sở Phi ngay lập tức kéo Lâm Tử Minh sang một bên, rất nhỏ tiếng nói với anh: “Lâm Tử Minh, anh đang làm cái quái gì vậy? Chúng tôi không có kế hoạch mua biệt thự ở vịnh Du Long.”
Nụ cười trên gương mặt Lâm Tử Minh vẫn không có gì thay đổi: ” Em cũng không thê trân trân đứng đó nhìn hai mẹ con nhà Sở Huyện khinh thường chứ, dù gì bây giờ em cũng là chủ tịch của công ty rồi, truyền ra ngoài cũng rất là khó nghe, phải không?”
Sở Phi căn môi, “ Nhưng tôi không có tiền.”
“Không sao đâu, anh có. “Nụ cười của Lâm Tử Minh rất Vui, nụ cười của anh khiến cho Sở Phi cảm thấy trái tim mình đặc biệt.
“ Lâm Tử Minh!” Sở Phi đã nhần 2 mạnh giọng, “ Chúng ta đã ly hôn rôi, tại sao lại muôn giúp tôi như vậy?”
Cô nhìn chăm chăm vào Lâm Tử Minh, hy vọng tìm được vài câu trả lời cô muôn từ anh, tiếc là cô bị thất vong, biểu hiện của Lâm Tử Minh vẫn rât bình thường, vân là cái nụ cười như vậy, cô không thể thấy bất kỳ cảm xúc nào khác trong đó.
“Ly hôn rồi cũng có thể làm bạn mà.”
“Tôi không có nhiều tiền như thế để trả lại cho anh!”
Lâm Tử Minh không nói chuyện, mà trực tiếp nói với Liêu Tô Hồng và Sở Hoa Hùng: “Bó, mẹ, hai người thích căn biệt thự nào? Con sẽ mua ngay bây giờ.”
Hiện tại biểu hiện của Lâm Tử Minh quá tự nhiên đến nỗi không thấy có một chút tội lỗi nào ở trên khuôn mặt của anh, làm cho Sở Hoa Hùng và Liễu Tô Hồng bắt đầu do dự, có một giọng nói xuât hiện trong tâm trí họ, chắc không phải là Lâm Tử Minh thật sự có tiền để mua chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.