Chương trước
Chương sau
Lúc này, Hàn Tuyệt Phân, Sở Huyên và Vương Vinh Mẫn ba người bên họ đi đến, nhìn thấy trong tay Lâm Tử Minh cằm một tâm thẻ ngân hàng, Sở Hiên nói với Lâm Tử Minh: “ Ôi, anh rễ, anh đến vịnh Du đề mua nhà sao?”
Lâm Tử Minh làm sao lại không biết Sở Huyền có ý nghĩa gì, anh lười nhác đề tiếp chuyện với cô ta, trực tiếp quay mặt đi rồi nói với nhân viên bắt động sản trước mặt: “Đưa máy quẹt thẻ cho tôi, bây giò tôi quẹt.”
Sở Huyên thấy Lâm Tử Minh lại dám không tiếp lời cô ta, cơn giận giữ. bốc lên, hứ một tiếng, cao giọng nói: Này, Lâm Tử Minh, tôi đạng nói với anh đó, tai anh có vẫn đề như?”
Cô ta cố ý nói rất lớn, rất thô lỗ ở đây, ngay lập tức thu hút sự chú ý của những người quanh cô ta.
Lâm Tử Minh cau mày, nói với một giọng giận giữ: “Có gì thì nói đi.”
“Anh!” Sở Huyên chịu ấm ức, lập tức lắc lắc lay Vương Vinh Mẫn làm nũng: “ Anh yêu, cái tên này bắt nạt eml”
Sắc mặt của Vương Vinh Mẫn ngay lập tức bị sâm xuống, nhìn lên nhìn xuống Lâm Tử Minh, ánh mắt không tốt đột hỏi: “ Cái tên. này là ai?”
Không phải trước đây em đã nói với anh rồi sao, Sở Gia chúng em có một thằng con rễ vô dụng, mây năm nay không biết là đã làm cho Sở Gia mật mặt không biết bao nhiêu là nữa.” Sở Huyện cô ý nói lớn tiếng, hơn nữa còn cô ý quay lại nhìn Sở Phi một cái.
Khi Liễu Tô Hồng nghe được điều này, mặt cô ta xanh lè, cô ta rất tức giận.
Vương Vinh Mẫn thấy, được một chút bóng tôi, hắn ta vừa rồi có nhìn qua Sở Phi biết rằng Lâm Tử Minh là chồng của Sở Ehí, ngay lập tức trở thành thù địch với Lầm Tử “Minh, “ Thì ra là vậy, nhìn cũng không thấy ra sao hết.”
” Ha ha, tất nhiên rồi, anh cũng không SUY nghĩ, anh tạ mà có một năng lực mà lại có thể sống một cách tôi tệ như vậy sao?” Sở Huyện cười đặc biệt vui mừng, xong việc rồi còn làm cái mặt đạo đức giả nói: “ Ôi , anh rễ thật là ngại quá, con người em thẳng thừng, nghĩ cái gì là nói cái đó, anh đừng để trong lòng nhé!”
Hàn Tuyết Phân quay lại nói với Liễu Tô Hồng: “Anh Hùng, chị dâu dâu, anh chị không phải muôn mua biệt thự ở vịnh Dù jg Sở Phi lấy ra không được tiền thì kêu con rễ của anh chị mua cho.”
Sở Huyên cũng nói: ˆ Đúng đó, bác gái, anh rề có rất nhiều tiền, thòi gian trước còn từ bên công ty truyền thông Tử Quỳnh chuyền một ngàn vạn nhân dân tệ qua đâu tư cho công ty Thịnh Khoa của chúng ta sao? Cháu tin răng biệt thự ở vịnh Du Long chỉ có hơn một ngàn vạn nhân dân tệ thôi, anh rễ có thê dễ ràng lây ra được.”
Hai mẹ và con họ một người hát một người hợp lại, làm thu hút tất cả mọi người trong sảnh.
Liễu Tô Hồng nghiền răng nghiền lợi, muốn bác bỏ, nhưng lại không có cách nào cả, ai bảo là nhà bọn họ nói đúng chứ!
Khi Lâm Tử Minh nghe được điều này, anh khá bắt ngờ, cả nhà Sở Phi đên vịnh Du Long đê mua một biệt thự?
Thật là trùng hợp quá.
Sắc mặt của Sở Phi rất khó coi, không biết là tại sao, từ lúc ly hôn xong lúc cô đối mặt với Lâm Tử Minh cảm giác biến đổi, đặc biệt rất không muốn Lâm Tử Minh nhìn thấy bộ dạng thảm hại của cô.
Vì vậy cô ở lại đó không được nữa, kéo áo Liễu Tô Hồng, nói nhỏ: “Mẹ ơi, đừng gây chuyện, chúng ta nên về nhà thôi.”
Sắc mặt của Liễu Tô Hồng cũng không chống đỡ được nữa, đối với người thích thể diện như cô ta mà nói, bị hai mẹ con Hàn Tuyết Phân và Sở Huyên nói mà như đánh vào mặt Vậy, trong lòng cô ta rất khó chịu, nhưng cô ta ,không nghĩ ra được cách nào. chỉ có thể phàn nàn trong cay đắng: ‘ “ Đều tại con đó, lên làm thi tịch rồi cũng không có tiền, hại mẹ và bố con mất mặt!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.