Lúc này, Hàn Tuyệt Phân, Sở Huyên và Vương Vinh Mẫn ba người bên họ đi đến, nhìn thấy trong tay Lâm Tử Minh cằm một tâm thẻ ngân hàng, Sở Hiên nói với Lâm Tử Minh: “ Ôi, anh rễ, anh đến vịnh Du đề mua nhà sao?”
Lâm Tử Minh làm sao lại không biết Sở Huyền có ý nghĩa gì, anh lười nhác đề tiếp chuyện với cô ta, trực tiếp quay mặt đi rồi nói với nhân viên bắt động sản trước mặt: “Đưa máy quẹt thẻ cho tôi, bây giò tôi quẹt.”
Sở Huyên thấy Lâm Tử Minh lại dám không tiếp lời cô ta, cơn giận giữ. bốc lên, hứ một tiếng, cao giọng nói: Này, Lâm Tử Minh, tôi đạng nói với anh đó, tai anh có vẫn đề như?”
Cô ta cố ý nói rất lớn, rất thô lỗ ở đây, ngay lập tức thu hút sự chú ý của những người quanh cô ta.
Lâm Tử Minh cau mày, nói với một giọng giận giữ: “Có gì thì nói đi.”
“Anh!” Sở Huyên chịu ấm ức, lập tức lắc lắc lay Vương Vinh Mẫn làm nũng: “ Anh yêu, cái tên này bắt nạt eml”
Sắc mặt của Vương Vinh Mẫn ngay lập tức bị sâm xuống, nhìn lên nhìn xuống Lâm Tử Minh, ánh mắt không tốt đột hỏi: “ Cái tên. này là ai?”
Không phải trước đây em đã nói với anh rồi sao, Sở Gia chúng em có một thằng con rễ vô dụng, mây năm nay không biết là đã làm cho Sở Gia mật mặt không biết bao nhiêu là nữa.” Sở Huyện cô ý nói lớn tiếng, hơn nữa còn cô ý quay lại nhìn Sở Phi một cái.
Khi Liễu Tô Hồng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-o-re/363667/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.