Chương trước
Chương sau
Lâm Tử Minh có chút bất lực nói “ Anh Kì em biết rồi, anh yên tâm đi, em nhất định sẽ tuân theo quy tác.”
Thật là kịch tính khi nghĩ răng anh đường đường là chủ tịch của Tử Quỳnh lại hồ đồ chạy đến trường quay làm diễn viên phụ.
Sau khi chờ đợi rất lâu, mọi thứ đã sẵn sàng, vẫn chưa bắt đầu quay phim, Lâm Tử Minh có chút thắc mắc hỏi: “ Không phải nói xơng là chín giờ quay phim ä? Sao bây giờ mười giờ rồi mà vân chưa có động tĩnh gì hêt vậy?”
Câu nói của Lâm Tử Minh không ý hạ thấp giọng mình xuống, đã truyền đến tai của rất nhiều người xung quanh anh, không ít người quay lại nhìn anh, có chút không vui, dọa cho. Dương Kì một trận, nhanh chóng “ suyt” một cái, lo lắng nói: “ Nói nhỏ thôi! Không phải đã nói với em rồi sao, ở trong trường quay không được tùy. tiện nói chuyện, nhật là không được dị luận người khác, nếu không đạo diễn nghe được sẽ tức giận.”
Lâm Tử Minh cũng có một chút cau có, anh cảm thầy không khí của trường quay này hoàn toàn không đúng, ngoại trừ những đạo diễn ra, những diễn viên khác đều phục tùng đạo diễn, những người khác cũng đều là diễn viên phụ như Dương Kì thì lại rất sợ hãi đạo diễn, sợ đến tận xương cốt, còn nghiêm trọng hơn cả việc đôi diện với bô mẹ nữa.
Cái này khác với lý tưởng của anh, dây thân kinh của mọi người rất căng thẳng như thế có thê đảm bảo là quay được một bộ phim hay không?
“Anh Kì, chúng ta chỉ đến làm làm thuê thối không cần phải phục tùng như vậy.” Lâm Tử Minh nói.
Dương Kì nói: “ Người anh em, không được nói như vậy, diễn xuất so với những ngành khác không có giống.
nhau, trong trường quay thì đạo diễn là lớn nhật, tật cả chúng ta đều nghe sự sắp xếp của đạo diễn, đừng nói đến những diễn viên phụ như chúng ta, những diễn viên chính cũng rất sợ đạo diễn. Đương nhiên, trừ khi em giống. như Ngô Phòn Nhất ngôi sao số một, bây giờ đã bị trì hoãn lâu như vậy rồi, vẫn chưa quay được bởi vì Ngô Phôn Nhất vẫn chưa đến trường quay.”
” Ngô Phồn Nhát là ai?” Lâm Tử Minh có chút hoài nghi hỏi.
Khi Lâm Tử Minh nói ra điêu này, không chỉ Lâm Tử Minh, mà cả những diễn viên phụ đứng kế bên anh cũng phải mở mất to ra ngơ ngác nhìn Lâm Tử Minh trong sốc, một diễn viên phụ khác nói: “Ôi mái Không phải chứ, ngày cả Ngô Phồn Nhất cũng không Í biêt? Là một ngôi sao trẻ đẹp trai rất nồi tiếng hiện nay, cũng là diễn viên nam chính của bộ phim này.”
G Lâm Tử Minh hiểu rồi, thì ra là nam diễn viên chính, ngôi sao trẻ đẹp trai hiện nay.
Anh thật sự không biết, bởi vì anh không. hề quan tâm đến những ngôi sao trẻ hiện nay, hơn nữa, với thân phận của anh cũng không thể nào chủ động đi quan tâm những ngôi sao trẻ này. Đùa à, đên những ngôi sao của Tử Quỳnh anh cũng còn chưa biết hết nữa là.
“Ò, thì ra là vậy.” Lâm Tử Minh gật đầu, thái độ vô tư. Tuy nhiên, biêu hiện của anh đã lọt vào ánh mắt của những người khác đều là biểu hiện giả tạo, trò đùa quốc tế à đã đến đây làm diễn viên phụ rồi, tiếp xúc với những người trong ngành giải trí lại có người không quen biệt Ngô Phôn Nhất?
Ngay lúc này, một chiếc Toyota EIFA mâu trăng đang đi đến, sau đó từ bên trong đi xuống một anh chàng anh tuân đẹp trai, Dương Kì lập tức đầy Lâm Tử Minh nói nhỏ: “ Đó là Ngô Phồn Nhất, diễn viên chính của bộ phim chúng ta.”
“Em biết rồi.” Lâm Tử Minh gật đầu nhẹ nhàng, trông rất bình tĩnh, khi Dương Kì nhìn thầy biểu hiện này của anh cũng không nói lên’lời, lắm bẩm trong lòng, một năm không gặp rồi mà Lâm Tử Minh lại biên thành phổi bò như vậy, gặp được ngôi sao lớn như vậy lại không thầy hào hứng.
Lâm Tử Minh tự nhiên thây được những ý nghĩ của Dương Kì trong lòng, anh cười bình thản, không hề đi giải thích gì hết, càng nhưng lúc như thê này cảng không nên giải thích nhiều quá.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.