Chương trước
Chương sau

CHƯƠNG 324
“Con sẽ thử.” Quách Quân Nhi có những điều khó nói, xong chạy sang môt bên, bắt đầu gọi điện cho Lâm Tử Minh, ,quả nhiên cuộc gọi không thê kết nối được.
Cô ấy đã cố gọi rất nhiều lần nhưng vẫn không thê gọi được.
Cuối cùng, không còn lựa chọn nào khác là đến nói, “Anh ấy có việc phải làm, anh không thể dời đi được, hay là, đến một thời gian khác vậy?.”
“Cái gì?” Quách Nguyên Giáp. lập tức cau mày lại nói với một sự tức giận: “Thân thế. của hắn lớn tới nỗi đến bố cũng không có thời gặp mặt 2Nói cho bô biệt thắng bạn trai đó của con làm gì, đến từ đâu?”
Quách Quân Nhi cứ ầm ừ, nói không ra lời, một là cô không có biết Lâm Tử Minh là gì, trước mắt chỉ có biết Lâm Tử Minh là con rẻ của Sở Gia, sau đó lý hôn rồi.
Chỉ là cô ấy không thể nói với bố mẹ về thông tin này được, không là bố mẹ sẽ không thê chịu nổi mà trực tiếp nồi giận.
Cuối cùng, cô ấy vẫn quay về với bố mẹ.
Thật ra, cô ấy cũng biết rằng bấy giờ còn không đi về, sẽ là quá vô lý. ngày kia bữa tiệc đính hôn sẽ được tô chức rồi.
Cô đã cầu nguyện trong tim rằng tốt nhất là Hoàng Văn Hoa Hậu bị tai nạn, không thê tham dự lễ đính hôn thì sẽ là tốt nhất!
Như thế , Hoàng Văn Hoa có thể đến lễ đính hôn không?
Câu trả lời là không.
Cái phát ném đá cuối cùng của Lâm Tử Minh làm hắn ta bị thương rất nặng, suýt nữa giết chết hắn ta rồi!
May mắn thay, hắn ta gọi kịp lúc, nên gia đình cử người đến kịp thời đưa đi bệnh viện, cứu lại cái mạng chó của.
hắn ta.
“Con trai, ai là người đã đánh con như vậy, hãy nói với bố. “Ngồi cạnh Hoàng Văn Hoa, là một người trung niên với khuôn mặt giận dữ.
Hắn là cha của Hoàng Văn Hoa, Hoàng Đông Cường, cũng là một nhân vật nôi tiêng trong thế giới kinh doanh, có một gia tài hơn ba nghìn Ÿ, là một người giàu có, cho dù là thân thế, thủ đoạn, hay là năng lực, đều không thể đánh giá thấp được.
Hắn chỉ có một đứa con trai duy nhật là Hoàng Văn Hoa, mà từ nhỏ đã rất yêu thương, nâng niu như vậy báu bên mình. Mà đứa con trai bảo bồi của hắn lại bị người ta đánh ra như thế này, suýt nữa còn mất mạng! Làm sao hắn không nồi giận được? Bấy giờ tận mất trồng thầy Hoàng Văn Hoa như vậy, hẳn giận giữ muốn phát điên lên!
Lại còn không phải, lực chân của Lâm Tử Minh rất mạnh, một viên đá to như nắm đấm đập vào lưng Hoàng Văn Hoa, giống như bị bản vậy! Hắn đã không chết ngay tại chỗ coi là hắn mạng lớn rồi.
Bấy giờ thì Hoàng Văn Hoa giống một xác ướp, hắn vừa mới ra khỏi phòng phẫu thuật hơi thở yêu, giống như một ngọn nến trong gió, sẽ bị thối bay ra bất cứ lúc nào.
Hắn không thể cử động, mắt hắn phun trào sự căm thù khủng khiếp, .
biểu hiện của hắn đã đủ hung tợn để làm cho tất cả trẻ em phải khóc, hắn nghiến răng nói, “Là, Lâm Tử Minh!
Hụ hụ hụ….”
Bởi vì hắn ta quá kích động đề nói cái tên, nói xong được cái tên đó, cơ thê hắn ta đang run lên, tác động đến vết thương, khiến cho hắn ta đâu đớn vô cùng.
Hoàng Đông Cường thấy vậy VÔ cùng đau buôn, nhanh chóng đi đề ủi hắn, căn răng nói, “Con trai, con từ từ nói, không gập gáp, không gấp gáp.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.