CHƯƠNG 20 : SẮC MẶT KHÓ COI
“Tháng trước về cúng tổ tiên, khi con xuống núi mua nước cho mọi người, đúng lúc thấy Lâm Sơn Hà bị cảm nắng, con vô tình cứu ngài ấy, ngài ấy biết ơn nói nợ con một ân tình, đúng lúc hôm may sinh nhật ông nội, con liền mời ngài ấy tới, để Sở gia nở mày nở mặt, ai biết mọi người. ….. ” Lâm Tử Minh nói tới đây dừng lại, biểu đạt ý tứ không cần nói cũng biết.
Hắn tinh tường nhìn thấy tất cả thành viên của Sở gia có biểu hiện xấu hổ.
Àm!
Một cái cái tát vang lên, Sở Hạo dùng sức đánh mình một bạt tai, mắng: “Chết tiệt! Sớm biết được ngày đó ta nên đi mua nước, người cứu Lâm Sơn Hà, nên là ta !”
Những người khác cũng rất hối hận, tháng trước cúng tổ tiên bọn họ đều ở đó, khi đó ở trên núi, bọn họ uống hết nước, cả đám không ai nguyện ý đi mua nước, sai Lâm Tử Minh chạy đi, không nghĩ tới tạo cơ hội cho Lâm Tử Minh cứu Lâm Sơn Hài!
Sớm biết rằng sẽ gặp được Lâm Sơn Hà ở trên núi, đánh chết bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cơ một một bước lên trời!
Nhìn thấy bọn họ bộ dáng vô cùng hối hận, trong lòng Lâm Tử Min rất khoái chí, vài năm nay ở Sở gia hắn bị làm khó không ít, tháng trước về quê cúng tổ tiên, tất cả mọi người ném hết công việc bẩn thỉu lên người hắn, hiện tại bọn họ trong lòng hồi hận.
Liễu Tố Hồng thay đổi thái độ với Lâm Tử Minh, nịnh nọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-o-re/363237/chuong-20.html