CHƯƠNG 16: SỰ BẠO TAY CỦA LÂM SƠN HÀ
Mọi người ở đây nghe nói như thế, đều ngây ngắn cả người.
Sở Quốc Đống hỏi: “Là người của Lâm gia sao 2”
Rất nhiều người có cùng một câu hỏi, Sở Quốc Đống xã giao trong xã hội, hình như không có Lâm gia.
“Là gia tộc có quyền lực nhất ở thanh phố Hoa, Lâm gial”
Người kia báo tin mặt lập tức liền đỏ bừng như quả táo, kích động đến nỗi toàn thân run rẩy.
“Cái gì? !”
Sở Quốc Đống kinh hãi, ông ta hoảng loạn, làm đổ bát đĩa trước mặt ,đập trúng chân ông ta, khiến cho ông ta một trận đau đớn. Nhưng ông ta cố không lộ ra sự đau đớn, ông ta mở to hai mắt nói: “Sở Vinh! Cháu không lầm chứ, đối phương thật sự là gia tộc có quyền lực nhất ở thành phó Hoa, Lâm gia? I”
Sở Vinh nặng nề nuốt nước bọt, dùng sức gật đầu, trước đó chưa có tin là sự thật, “Ông nội, thật sự đúng rồi!”
Sở Quốc Đống hít một hơi, những người khác giống như đang mở một giấc mơ, không thể tin được đây là sự thật, phải mất một thời gian để hồi phục tinh thần.
Có người còn tưởng rằng chính mình xuất hiện ảo giác, họ tự véo vào đùi hoặc tự tát mình, “Trời ạ, đau quá, đây không phải là giả !”
Sở Quốc Đống vội vàng nói: “Còn thát thần ra đó làm gì, mau mau cho mời, mau mau cho mời! !”
Bọn họ không rõ vì cái gì mà gia tộc lớn như Lâm gia, tới mừng thọ Sở Quốc Đống, việc này giống như các quý tộc thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-o-re/276993/chuong-16.html