Lâm Tử Minh đang cười nhưng so với khóc còn khó coi hơn.
Cả căn phòng yên lặng đến lạ thường, tất cả mọi người đều mơ hồ. Chuyện này là sao vậy?
Không ít người đều cảm nhận được sự thương tâm của Lâm Tử Minh lúc này,ánh mát cảm thông, nhưng Sở Phi vẫn rất lạnh lùng.Cô thậm chí cho rằng Lâm Tử Minh cố tình diễn trò, đối với hắn càng thêm chán ghét :”Anh yên tâm, tôi cả đời cũng không vì anh mà khổ sở!”
Lâm Tử Minh cúi đầu,mắt đẫm lệ.
Sở Phi cười lạnh một tiếng, không có chút đồng tình, lạnh lùng bỏ xuống một câu tôi ở dân chính cục chờ anh, theo sau là tiếng giày cao gót của cô gõ trên sàn khi rời đi.
“Lâm tiên sinh, xin hỏi ngài, còn muốn tiếp tục mua không?”
Một lúc sau, nhân viên bán hàng thật cẩn thận hỏi han, cô ta không dám nói lớn tiếng, giống như chỉ sợ lớn tiếng một chút, sẽ làm Lâm Tử Minh vỡ tan ra , hiện tại Lâm Tử Minh làm cho người tôicó cảm giác hắn cực kì mong manh, hình như làm thành từthủy tinh, chạm nhẹ 1 cái cũng có thể vỡ.
Lâm Tử Minh thất thần nói”Hoàn tiền lại đi.”
“Vâng,được ạ…”
Cầm thẻ ngân hàng do Sở Phi đưa, Lâm Tử Minhcực kỳ nặng nề,Hắn không biết chính mình đã đến trước cục dân chính như thê nào, giống như cái xác không hồn vậy.
Trong Cục Dân chính, Sở Phi nhìn thấy hắn,không có nhiều lời, trực tiếp đưa ra đơn ly hôn đặt trước mặt hắn, lạnh lùng nói: “Ký đi.”
Lâm Tử Minh nặng nề cầm bút hắn rất muốn cầu xin Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-o-re/276986/chuong-9.html