Chương trước
Chương sau
Chương 728

Đương nhiên sợ nhất vẫn là bản thân Đỗ Tân Lực, lúc này hắn cảm thấy bản thân mình toàn thân đều bị đá cho nát nhừ, ruột gan nhự bị đứt đoạn, lục phủ ngũ tạng đều lệch khỏi Vị trít Ngay cả sức nhúc nhích ngón tay hắn cũng không có .

Sức mạnh của một đá này, hoàn toàn Vượt qua hiểu biết của hắn về cực hạn của con người, vì sao con người có thể đá ra một cước khủng bố như vậy chứ! Rốt cuộc Lâm Tử Minh là người hay là quỷ???

Vốn Lâm Tử Minh không có ý định ra tay mạnh như vậy, là do Đỗ Tân Lực cứ luôn {ìm đường chết, khiêu khích điểm mấu chốt của anh, người như Đỗ Tân Lực không đánh cho tàn phế thì giữ lại làm gì?

“Mày, mày, mày…”

“Rốt cuộc mày là người hay là quỷ?”

“Một, một, một, một cước đá cho anh Lực tàn phê luôn?”

“Chuyện này sao có thể xảy ra chứ, anh Lực chính là bậc thầy cao thủ đó…

Bốn người còn lại kia đều cực kỳ, chắn động và hoảng sợ, cơ thê bắt đầu lạnh đến phát run. Ban đàu tay bọn họ dùng sức nắm chặt đao, hiện.

giờ đã buông lỏng ra, lúc một ánh mắt sp Lâm Tử Minh bắn tới, bọn họ sợ tới mức đao câm trong tay suýt chút nữa rơi xuống.

Lâm Tử Minh chỉ ra tiện tay oai một tí, cả đám bọn họ đều bị dọa đến tè ra quân, quỳ gôi trước mặt Lâm Tử Minh, bắt đầu cầu xin Lâm Tử Minh tha thứ.

Lâm Tử Minh trông thấy cảnh tượng này, cũng không thèm chấp nhặt với bọn họ, thản nhiên nói: “Vễ sau đừng đề cho tôi nhìn thấy các người lần nữa, nêu không hậu quả sẽ không chỉ như thế này thôi đâu, rõ chưa?”

“Rõ, rõ rồi ạ!”

“Sau này chúng em đảm bảo không dám xuật hiện trước mặt đại ca nữa.”

“Tạ ơn đại ca đã tha mạng, tạ ơn đại ca đã tha mạng.”

Lâm Tử Minh gật gật đầu, cuối cùng lạnh lùng liệc mắt nhìn Đồ Tân Lực một cái, nhắc chân bỏ đi.

Đương nhiên, trước khi rời đi Lâm Tử Minh đã lấy đi bảng tên của năm người bọn họ. Tuy răng đối với cái gọi là quán quân Lâm Tử Minh không có hứng thú gì nhiều, nhưng có cơ hội này, anh cũng sẽ không đề lãng phí nó.

Sau đó, Lâm Tử Minh tiếp tục di chuyên trong rừng rậm, lại tiếp tục gặp mây đội nữa. Những người này trông thây Lâm Tử Minh chỉ đi một mình, hơn nữa trên người còn không có vũ khí gì, trong tay lại câm không ít bảng tên, đều nồi lên ác ý muốn giải quyêt Lâm Tử Minh.

Chỉ là bọn họ có suy nghĩ này, nhưng không có năng lực làm chuyện này, bị Lâm Tử Minh giải quyết trong vòng mây chiêu, bị cướp mất bảng tên, Phát đi tư cách dự thi.

Cho nên đến khi sang ngày. thứ năm, trên tay Lâm Tử Minh đã có hơn ba mươi cái bảng tên.

Chăng qua anh cũng không phải người giành được nhiêu bảng tên nhật, người nhiều nhất vẫn là Cố Huyền. Tính đến lúc này, trên tay Có Huyện đã có hơn năm mươi bảng tên, hơn nữa đa phần đều rất dễ dàng cướp được.

Danh tiếng của hắn rất lớn, rất nhiều người gặp được hắn đều không hề phản kháng, ngoan ngoãn cầm bảng tên nộp lên cho Cô Huyên.

Hiện tại đã qua năm ngày, rất nhiều người đều đang hiệu kỳ về trận đấu giữa Cố Huyền và Lâm Tử Minh.

Vì nguyên nhân quy tắc, nếu Cố Huyền và Lâm Tử Minh vẫn luôn không gặp được nhau, vậy thì không thể đảnh được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.