Lâm Vũ nói xong lời này khiến sắc mặt của cậu Giang đột nhiên trở nên u ám.
"Cậu kia, cậu thật sự dám thừa nhận à! Cậu có biết tôi là ai không?", cậu Giang ngẩng cao đầu.
“Anh là anh Giang, sao tôi lại không biết”, Lâm Vũ nhẹ giọng nói.
“Biết tôi là ai rồi mà mẹ nó, vẫn dám thừa nhận à, có biết hậu quả của việc đối đầu với tôi không?”, cậu Giang lạnh lùng nói.
"Ồ? Hậu quả là gì?", Lâm Vũ cười hỏi.
"Nửa năm trước, có một thằng công khai tỏ tình với Tô Yên ở trường học. Thằng đó đã bị liệt một ngày sau đó. Bây giờ nó vẫn nằm liệt ở nhà. Cả đời này nó là một kẻ vô dụng. Nói thật với cậu, là tôi làm đấy!”, cậu Giang nói một cách tự hào.
“Ác thế á?”, Lâm Vũ hơi híp mắt.
"Biết ác là tốt, tôi cho cậu một cơ hội nữa. Cậu có phải là bạn trai của Tô Yên không, nghĩ kĩ rồi hẵng trả lời!", cậu Giang hung hăng nhìn chằm chằm Lâm Vũ.
“Không cần nghĩ, tôi là bạn trai của Tô Yên!”, Lâm Vũ không chút do dự.
"Mày…", vẻ mặt cậu Giang tối sầm lại.
Cậu Giang vốn nghĩ sau khi để lộ thân phận, uy hiếp thì nhất định có thể dọa thằng này rút lui?
Kết quả lại chả có tác dụng gì khiến hắn càng thêm tức giận, đối phương đang xem thường hắn sao?
Ngay cả Tô Yên cũng có vẻ hơi kinh ngạc sau khi nghe những lời này của Lâm Vũ, cô ấy còn tưởng rằng Lâm Vũ sẽ không dám giúp cô ấy nữa dưới sự uy hiếp của cậu Giang, dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-nguoi-thua-ke/957981/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.