Về tới nhà ba người phát hiện trong gara có thêm xe khác, nghĩ chắc khách quý tới thăm ông bà nội.
Ba người vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ. Vào trong nhà mới phát hiện có thêm hai người ngoài đang ngồi trên sopha phòng khách. Một già, một trẻ cũng đang hướng ánh mắt về phía cửa.
Tần Ly Ly thấy ba người cùng nhau đi dạo mua sắm thoải mái như vậy liền không vui ra mặt. Lúc nào đi cũng chả rủ mình đi cùng. Cô có đáng ghét thế đâu chứ. Nhưng nghĩ lại nhờ cô không đi nên mới gặp Trần Cảnh Vũ sớm hơn, tâm trạng liền tốt lên trông thấy.
“Chào ông nội Trần, Cảnh Vũ.” Tần Uyên Nhi vừa nhìn thấy Trần Cảnh Vũ, hai mắt không giấu được vẻ ngạc nhiên cùng kích động. Hai gia đình tuy thân nhau nhưng Trần Cảnh Vũ cũng hiếm khi đến cùng ông Trần như hôm nay.
“Chào ông Trần ạ.” Tần Trọng Học lịch sự chào ông nội Trần, sau đó khẽ gật đầu với Trần Cảnh Vũ coi như chào hỏi.
“Cháu chào ông, chào anh ạ.” Tần Nhạc Quân mặc dù lúc mới đầu vô cùng ngạc nhiên nhưng cũng không quá kích động gì. Gặp thì gặp thôi, cũng chỉ là thiếu nữ rung động lần đầu thôi mà.
“Ừm nghe ông Tần nói ba đứa đi mua sắm.” Ông nội Trần Cảnh Vũ dù tuổi đã già cũng đã về hưu nhưng khí chất chinh chiến trên thương trường bao năm nay vẫn còn trên người ông. Nhìn qua đã thấy rõ được sự thông tuệ, xuất chúng của Trần Cảnh Vũ là một phần di truyền từ ông.
“Vâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-cap-chong-yeu/2671728/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.