Mồng 3 Tết.
Từ sáng sớm Hoa đã lục đục sửa soạn để chuẩn bị đón chuyến xe sớm nhất đến Thái Bình, nói đúng hơn, vì hồi hộp được gặp Huấn, nữa là lần đầu tiên đến nhà người yêu nên Hoa thao thức cả đêm, gần như không chợp mắt được chút nào. Đây không phải lần đầu tiên Hoa đi chơi xa, nhưng chắc chắn sẽ là chuyến đi để lại ấn tượng khó quên nhất trong tâm trí cô. Sương mờ giăng phủ khắp nơi, nhiệt độ lúc sáng sớm hãy còn rất lạnh và buốt, đôi bàn tay Hoa tê cứng. Book grabcar đến điểm đón xe, Hoa mang theo balo nhỏ ngồi vào dãy cuối trên xe và ung dung chờ xe chạy.
Chuyến xe ngày Tết nên rất đông người, ai nấy đều tay xách nách mang những túi đồ lớn nhỏ. Có gia đình về quê ăn Tết, chồng bế đứa lớn trong lòng, vợ ẵm đứa nhỏ trên tay, cứ chốc lát tiếng trẻ con khóc, cười đùa, la hét cứ ầm ĩ hết cả.
Thành phố lạ lẫm, đường xá thưa vắng bóng người, Hoa tựa đầu vào ô cửa kính xe, đôi mắt chăm chú quan sát quang cảnh xung quanh. Nơi này không có những tòa nhà cao chọc trời, cũng không có những hệ thống giao thông chồng chéo phức tạp, những thứ hiện lên trước mắt Hoa chính là khung cảnh một vùng đất yên bình trong màn sương. Những hàng cây bên đường xanh mướt, khắp nơi người ta treo lá cờ đỏ bay phấp phới, những băng rôn khẩu hiệu chào đón một năm mới bình an, hạnh phúc đầy khởi sắc.
Xe chạy qua trung tâm thành phố rồi tiến về phố huyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ai-ben-them/453282/chuong-35.html