Làn gió mát buổi tối tháng mười nhẹ nhàng luồn qua khung cửa sổ, ve vuốt trên thân người tạo ra cảm giác say sưa mê mải, không khí trong lành dễ chịu này rất dễ khiến cho người ta muốn nhắm nghiền đôi mắt mà chìm vào giấc ngủ sâu. Hoa ngồi trước bàn làm việc, thỉnh thoảng lật giở trang sách và tỉ mỉ đọc từng chữ, cơn gió khẽ phất phơ những ngọn tóc nhung huyền của cô. Tâm tư Hoa thoáng xao xuyến, cô đưa tay lên vuốt gọn mái tóc cố định ở sau gáy rồi chuyên tâm đọc tiếp.
Quỳnh nằm sấp trên giường, mái tóc bung xõa trên nền ga trắng tinh, thời tiết dễ chịu như thế nhưng tâm tình của cô nàng lại bị chuyện của gia đình khiến cho buồn phiền.
Quỳnh nằm đó và tự kiểm điểm lại những suy nghĩ của mình, bỗng, điện thoại trên kệ tủ rung lên, Hoa nhìn màn hình và cất lời nhắc nhở:
— Mama của cậu gọi tới này. Chắc lại giục con gái về nhà đấy. Nghe máy đi.
Quỳnh lườii biếng quay người lại, cô đưa tay ra phía sau và nói:
— Đưa giúp tớ cái điện thoại.
— Đây.
Quỳnh ấn nghe máy theo quán tính.
— Con nghe đây!
Ở đầu dây bên kia, giọng bà Ly không giấu được vẻ lo lắng:
— Con đang ở đâu, muộn rồi sao còn chưa về nhà?
Quỳnh thấy mẹ mở lời trước nên cô càng được đà cất giọng hờn dỗi:
— Con sẽ không về đâu.
— Bướng bỉnh!! Lúc ba nóng tính thì con nên bớt đi một câu. Khi đó vì quá bực bội nên ba nói thế thôi, ông ấy không giận nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ai-ben-them/271854/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.