Sau khi lên phòng riêng, Hoa nhanh chóng thay bộ đồ mặc ở nhà rồi đi xuống dưới chuẩn bị bữa tối. Hôm nay có khách đến chơi bất ngờ nên ba cô chưa nấu nướng gì. Đứng bên quầy bếp, cô loay hoay nhặt rau, rửa rau và xào nấu thơm nức mũi. Ông Trung, ông Trí và chàng trai lạ mặt ngồi ở phòng khách hàn huyên tâm sự. Ngồi một lát, chàng trai đứng dậy và tiến về phía nhà bếp, anh nhẹ nhàng cất lời: 
— Em nấu món gì mà thơm thế? 
Hoa giật mình quay người lại nhìn, cô ngập ngừng đáp: 
— Em nấu mấy món đơn giản thôi. Anh có đói bụng không? Lát nữa ở lại ăn cơm với ba con em nhé! 
— Anh có vinh dự đó sao? 
— Vâng, chỉ là bữa cơm gia đình thôi mà. Nếu như anh không chê ạ! 
— Anh cầu còn chẳng được, sao lại chê chứ? 
Chàng trai ngồi xuống ghế cạnh bàn ăn, anh chậm rãi nói thêm: 
— Nghe bác Trí nói, em làm việc ở thư viện đúng không? Đi làm có áp lực lắm không em? 
— Cũng tùy lúc ạ. Xin lỗi, nhưng em chưa biết tên anh, em tên Hoa, chắc bác Trí cũng kể với anh rồi? 
— Ừ. Bác khen em nhiều lắm. Nghe kể mà cũng thấy mến luôn. 
— Gặp xong thì thất vọng, đúng không ạ? 
— Không đúng. Gặp xong liền cảm thấy bác Trí nói chưa chính xác. Anh thấy Hoa thậm chí còn tuyệt vời hơn những gì anh được nghe kể. Đúng là trăm nghe không bằng một thấy!! 
Hoa say sưa làm bếp, cô ngầm thừa nhận trong suy nghĩ, chàng trai này cũng khá 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dang-ai-ben-them/271847/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.