Bởi vì tội danh đã được tẩy trừ, cách một ngày thánh chỉ liền tới phong hắn thành Tuyên Vương, cũng ban thưởng phủ đệ.
Mộc Nghị Tuyên vốn không muốn tái làm Vương gia, nhưng Mộc Nghị Sâm trấn an hắn, muốn hắn không cần lo lắng, dư đảng của mẫu hậu từ lâu đã thanh lọc hết, sẽ không còn người đến làm phiền hắn.
Hắn do dự một chút, sau cùng cũng tiếp nhận ý tốt của hoàng huynh, làm một Vương gia nhàn hạ.
Chẳng qua chỉ mới dọn đến vương phủ hai ngày, hắn biết chính là không có khả năng sống tốt như vậy.
“Vương gia, Thiền Vu lại đến nữa rồi.” tổng quản Tuyên vương phủ vẻ mặt cầu xin, hướng Mộc Nghị Tuyên đang ngồi trước bàn đọc sách bẩm báo.
“Không gặp.” Thân thể nghiêng đi, mí mắt chưa từng động một chút nào, Mộc Nghị Tuyên không thay đổi biểu tình hừ nói.
Hô Diên Khiên đúng là vẫn chưa từ bỏ ý định, liên tiếp hai ngày đều đến quý phủ của hắn nháo loạn, vương phủ trên dưới đều sợ tên kia!
Nhưng hắn hạ quyết tâm không cho đăng đồ tử thực hiện được! Đây cũng là một trong những nguyên nhân làm hắn đồng ý với hoàng huynh trở thành Tuyên vương.
“Thế nhưng Thiền Vu đã náo loạn nữa ngày…” Đầu tổng quản đầy mồ hôi.
“Việc nhỏ ấy cũng làm không xong, bổn vương còn lưu lại ngươi làm gì.” Bỏ quyển sách trên tay xuống, ánh mắt hắn lạnh lùng khẽ liếc.
Biết rõ chuyện cũng không liên quan đến tổng quản, nhưng hắn không kiềm chế được cơn tức giận, mỗi lần nghe thấy tên Hô Diên Khiên, lồng ngực giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-thuong-than/140573/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.