Phải biết rằng trí nhớ của Tần Phàm bất thường, một khi bị tìm tòi trí nhớ tùy thời sẽ gặp bất trắc.
Đối với Hư Thần, tuy hắn có được trí nhớ Đan Vũ Thần đều xem rất nhạt, không có ghi hận rất sâu, nhưng nếu như muốn hắn suy nghĩ tốt về Hư Thần là không thể nào.
- Hừ, Tần Phàm, ngươi tới nơi này làm gì.
Mà Hư Thần này nhìn qua Tần Phàm cũng không có cảm tình gì, sau khi nhìn qua Tần Phàm thì giọng nói lạnh lùng.
- Tại đây cũng không phải nhà của Hư Thần ngươi nha, ngươi có thể tới được chỗ này sao ta không tới được?
Tần Phàm cũng nhàn nhạt nói ra, đề phòng nhìn Hư Thần ngăn cản, hắn tự nhiên sẽ không dễ dàng nói ra ý đồ bản thân.
- Tại đây chính là chỗ Tử Vong Hắc Liên, xem ra ngươi tới đây vì nó.
Nhưng mà Hư Thần lại nhìn ra, thời điểm này hăn tùy ý nhìn qua hoa sen màu đen kia, sau đó trong miệng hờ hững nói ra:
- Nhưng ngươi không cần uổng phí khí lực, Tử Vong Hắc Liên này là ta muốn, ta sẽ không để cho ngươi mang đi.
- Cái gì?
Tần Phàm nhướng mày.
Tuy hắn vất vả tới được nơi này, muốn chuẩn bị ngắt lấy Tử Vong Hắc Liên, hắn tuyệt đối không tay không quay về. Huống chi biết rõ Tử Vong Hắc Liên sinh trưởng trong Tử Vong Hổ Hạp chu kỳ ít nhất là mười năm, hắn cũng chờ được hắc liên trưởng thành.
- Hư Thần, ta biết rõ ngươi còn oán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3090416/chuong-1558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.