Hắn nhìn ra được, Tần Phàm thi triển cũng là thần lực!
Hơn nữa cường độ hỗn hợp của thần lực kia, so với hắn khống chế thần lực còn mơ hồ muốn mạnh hơn một ít!
- Sao lại không thể nào? Bất quá lúc này đây còn phải cảm tạ ngươi, nếu như không phải thần lực của ngươi áp bách, ta thật đúng là không có khả năng nhanh như vậy cảm ứng được thần lực.
Lúc này trên mặt Tần Phàm nổi lên một tia trêu tức, nhìn xem Bạch Trường Thiên nói ra.
- Đúng rồi, còn cảm tạ các ngươi để lại những Thần Thạch này, nếu không ta muốn một khỏa một khỏa thu thập sẽ rất phiền toái.
Sau đó hắn thu hồi ba khỏa Thần Thạch còn thừa lại lơ lửng ở bên người, ánh mắt nghiền ngẫm nhìn những Thiên Thần khác, cố ý khơi mào tâm tình của bọn hắn.
Một khi toàn bộ những Thiên Thần này đều mất đi bình tĩnh, như vậy Phong Thần đại trận này càng thêm dễ dàng xuất hiện sơ hở. Mà chỉ cần phá vỡ đại trận này, cứu nhóm đảo chủ ra, như vậy hết thảy liền giải quyết.
Tần Phàm biết rõ, nếu không có Phong Thần đại trận, chỉ bằng tám Dư nghiệt Thiên Thần này, căn bản không thể nào là đối thủ của bảy mươi hai đảo chủ đấy.
Nghe được Tần Phàm nói, tám Dư nghiệt Thiên Thần này quả nhiên là nguyên một đám sắc mặt khó coi, bọn hắn cũng thật không ngờ mình nhất thời sơ sẩy, lại để cho Tần Phàm nhận được Thần Thạch còn sót lại trong quan tài, gián tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3090318/chuong-1508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.