Thấy vậy Tần Phàm thản nhiên mở miệng nói, hiện tại hắn chỉ cách cánh cửa vài trăm thước, có thể nói nháy mắt liền đi vào, không muốn có người tự nhiên đâm ngang.
- Hắc hắc, ngươi càng nói vậy lão tử càng có hứng thú với ngươi!
Một hồng y đại hán nghe được Tần Phàm nói vậy ngược lại lộ ra thần sắc trào phúng như mèo vờn chuột.
Từng đạo thân ảnh từ khắp bốn phương tám hướng xông tới, các nơi vẫn đang có những cuộc chiến phát sinh.
Lúc này đối mặt với lời khiêu khích của hồng y đại hán, thần sắc Tần Phàm không khỏi lạnh lùng.
Hắn vốn không phải thiện nam tín nữ, hơn nữa ở không khí hiện tại lòng hiếu chiến của hắn cũng bị kích động, có lẽ hắn sẽ không chủ động đi gây với ai, nhưng nếu có người tự động đưa tới cửa hắn tuyệt đối cũng không nhường nhịn.
- Vậy ngươi cứ việc tới thử xem!
Đối mặt khiêu khích, hắn không chút úy kỵ đáp lại. Hắn phán đoán thực lực của hồng y đại hán đại khái cùng cấp bậc với Mạc Thiên Dương, căn bản không khả năng tạo thành bao nhiêu uy hiếp đối với hắn.
- Hắc, muốn phô trương thanh thế sao? Hôm nay đại gia muốn nói cho ngươi biết, chiến trường thiên tài thần đảo không phải người nào cũng có thể tới, lưu lại cho ta!
Thần sắc trào phúng trên mặt hồng y đại hán càng đậm, dưới chân giẫm một bước, trực tiếp thay đổi phương hướng công thẳng về phía Tần Phàm.
- Ngươi đã muốn chơi, thì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3090080/chuong-1390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.