Cho tới nay họ là những người có chút cao ngạo, nhưng hiện tại nàng cảm giác mình không còn tư cách cao ngạo được nữa. Sau đó nàng dùng tay nắm chặt bích lam sắc trường kiếm, kiên định kiếm đạo của chính mình.
- Xem ra cho tới nay, chúng ta đều như ếch ngồi đáy giếng! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Ngay cả Lăng Cầm xưa nay không thích nói lời nào lúc này cũng thoáng thở dài.
Hiện tại nàng mới cảm giác được mình chân chính thấy được Tân Thế Giới, nơi này đúng là rộng rãi khôn cùng, là có được thật nhiều thiên tài tuyệt đỉnh như vậy. Nàng là thiên tài của Mạc Lợi thần đảo, nhưng nếu muốn trở thành thiên tài của Tân Thế Giới, còn phải chứng minh chính mình trong cuộc chiến sắp tới.
- Tần Phàm, ngươi còn có tin tưởng không?
Diệp Nhâm đi tới gần Tần Phàm, dùng thanh âm khàn khàn hỏi.
- Nếu như đã nhận định phương hướng, chỉ cần luôn luôn đi tiếp là được.
Tần Phàm khẽ cười nói:
- Hoặc có lẽ hiện tại chúng ta cũng không phải cần sự tin tưởng, mà là quyết tâm, một loại quyết tâm tranh phong trên sân khấu của Tân Thế Giới!
- Quyết tâm? Phải rồi, có thể không có lòng tin, nhưng nhất định phải có quyết tâm!
Diệp Nhâm không khỏi sáng ngời đôi mắt.
Hội trưởng cuộc chiến thiên tài thần đảo thật lớn, từ cửa vào cũng có thể thấy được, nhưng tuy rằng nhìn thấy có hơn vạn người dự thi, nhưng rất nhanh đã tan vào bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3090076/chuong-1388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.