- Thiên Dương huynh quá khen.
Tần Phàm vẫn lộ ra tâm bình khí hòa nói.
- Kỳ thật Tần huynh không cần đề phòng đối với ta như vậy, vừa rồi đại bá ta cũng nói, trước khi Thần Đảo Thiên Tài Chiến bắt đầu là không người nào dám động thủ đối với ngươi đấy.
Thấy Tần Phàm tựa hồ vẫn chưa hoàn toàn buông cảnh giác, Mạc Thiên Dương nói ra.
- Nhưng nên có tâm phòng bị người, Thiên Dương huynh đã không ra tay đối với ta, vậy cũng không cần chú ý.
Tần Phàm chỉ là bình tĩnh nói ra.
Hắn gần đây cẩn thận, tự nhiên sẽ không để cho mình hoàn toàn buông đề phòng đối với người không quen, huống chi hiện tại hắn còn ở vào trạng thái bị thương.
Đương nhiên, nếu Mạc Thiên Dương thật sự ra tay đối với hắn, mặc dù bây giờ hắn là bị thương, nhưng đối phương muốn giết chết hắn là không có dễ dàng như vậy.
- Đó cũng phải, tại hạ nói như vậy, chẳng qua là muốn nói cho Tần huynh biết, ta và ngươi tầm đó sẽ không trở thành địch nhân.
Thấy Tần Phàm nói như vậy, Mạc Thiên Dương cũng không thèm để ý, chỉ là có chút ý tứ nịnh nọt nói:
- Bất quá không thể tưởng được Tần huynh còn có hùng tâm tráng chí như vậy, muốn lấy được Top 10 trong Thần Đảo Thiên Tài Chiến, nếu ta có thể tiến vào trước 100, thậm chí Top 500 cũng đã rất hài lòng, đến lúc đó nếu ta và ngươi gặp được, còn hi vọng Tần huynh có thể chiếu cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089964/chuong-1332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.