Chương trước
Chương sau
- Ta nhớ được bốn tháng trước ngươi mới chỉ là một Nhị kiếp Bán Thần, thời gian ngắn ngủi như vậy ngươi làm sao có thể trở thành Ngũ kiếp Bán Thần rồi, lúc trước ngươi che giấu thực lực?

Nghe vậy, sắc mặt Chu Bá rõ ràng trở nên âm trầm, thật sự là hắn nhớ rõ ban đầu thời điểm đối phương nói mình nhớ kỹ hắn, mình đã từng nói qua đối phương không có tư cách để cho mình nhớ kỹ .

Lời này của Tần Phàm, rõ ràng là vẽ mặt.

Nhưng hắn đối với Tần Phàm đã không có khinh thường như lúc trước, đã biến thành nhìn thẳng vào rồi.

Từ khí thế mãnh liệt mà đến kia có thể nhìn ra được, đối phương tuyệt đối có được thực lực để cho mình nhìn thẳng vào.

- Có lẽ phải, cũng có lẽ không phải.

Tần Phàm tiếp tục nhạt vừa cười vừa nói. 

Lúc trước thật sự là hắn cũng che giấu thực lực, bề ngoài chỉ là Nhị kiếp Bán Thần, nhưng cho dù Ngũ kiếp Bán Thần cũng chưa hẳn có thể giết chết được hắn. Chỉ là trên thực tế, hắn ở trong bốn tháng này mới đạt tới Ngũ kiếp Bán Thần.

- Hừ, bất quá ngươi cũng không cần quá mức đắc ý, một Ngũ kiếp Bán Thần bình thường, ở trước mặt của ta y nguyên cái gì cũng không phải.

Lúc này sắc mặt Chu Bá trở nên càng thêm khó coi, hắn không biết ý tứ trong lời nói của Tần Phàm, cho rằng Tần Phàm là cố ý trêu tức hắn, nhằm báo thù ngày đó mình khinh thị hắn.

- Ngươi bao nhiêu điểm tích lũy quang văn rồi hả?

Lúc này đây Tần Phàm không có trả lời thẳng hắn, chỉ là chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn đối phương mở lời hỏi. 

- Hơn một vạn sáu ngàn.

Chu Bá có chút không rõ Tần Phàm vì cái gì hỏi như vậy, nhưng hắn nhìn thoáng qua con số ở cổ tay của mình, cuối cùng vẫn là mở lời nói ra.

- Hiện tại điểm tích lũy quang văn của ta đã vượt qua một vạn tám.

Lúc này Tần Phàm lại lần nữa nhàn nhạt nói: 

- Ta nghĩ có lẽ ta đã không còn là kẻ yếu trong mắt ngươi rồi.

- Cái gì? Làm sao có thể?

Hai mắt Chu Bá ngưng tụ, thanh âm trong miệng trầm thấp nói ra. Dùng thực lực của hắn mới thật không dễ dàng lấy được một vạn sáu điểm, hắn không tin nam tử trẻ tuổi trước mắt này có thể đạt được điểm còn cao hơn hắn.

Ở hơn ba tháng trước, hắn đã từng nói qua không giết kẻ yếu.

Hiện tại đối phương dùng thực lực chứng minh hắn không phải kẻ yếu.

Hắn lần nữa bị đánh mặt rồi.

- Muốn biết ta nói có phải là thật hay không, đả bại ta không phải sẽ biết sao.

Lúc này khóe miệng Tần Phàm có chút giương lên, hướng về Chu Bá vươn một ngón tay, nhẹ nhàng ngoéo một cái, làm ra một động tác khiêu khích nói ra.

- Tốt, tuy không biết tại sao ngươi có nhiều điểm tích lũy như vậy, nhưng tốt nhất là ngươi nói thực, như vậy sau khi ta được điểm tích lũy quang văn trên người của ngươi, đoán chừng có thể đi vào Top 3 của tuyển bạt thi đấu lần này rồi!

Chứng kiến Tần Phàm lúc này khiêu khích, Chu Bá cũng nhịn không được nữa rồi, cự bia màu đen cổ quái trong tay kia nhẹ nhàng vẽ một cái, lập tức có khí tức bạo lôi ở trong hư không truyền đến.

Hắn cũng giết qua không ít người dự thi, nhưng không có gặp qua người có điểm tích lũy cao như Tần Phàm. Tuy hắn còn không biết lúc này đây tuyển bạt thi đấu bài danh như thế nào, nhưng hắn tin tưởng thực lực của mình, cảm thấy thực lực của mình ít nhất có thể xếp tiến Top 10, thậm chí Top 5.

- Hoặc là toàn bộ điểm tích lũy của ngươi quy ta.

Thần sắc Tần Phàm tự nhiên cười nhạt nói.

Sau khi đạt tới Ngũ kiếp Bán Thần, hắn đối với thực lực của mình cũng có đầy đủ tự tin. Hơn ba tháng trước hắn ở trước mặt Chu Bá này có lẽ cần đem hết toàn lực mới có thể giữ được tánh mạng, nhưng lúc này không giống ngày xưa, bây giờ đối với Chu Bá, hắn đoán chừng mình có lẽ không cần sử dụng toàn lực cũng có thể đánh chết đối phương.

- Bắt đầu đi! Chu Bá ta không thích nói mạnh miệng, lấy thực lực mà chứng minh!

Lúc này trong miệng Chu Bá phát ra một tiếng gào thét trầm thấp. Hai tay của hắn nắm lấy cự bia màu đen, dưới chân hung hăng đạp mạnh, sau đó hướng về Tần Phàm phi bổ mà đi.

Long long long!

Hắn di động giống như là một tòa thành cự đại đang đi tới, toàn bộ đại địa đều rầm rầm chấn động, nhìn ra được cự bia màu đen trong tay hắn kia nhất định là rất nặng, chỉ sợ là nặng ngàn cân.

- Vậy thì dùng thực lực chứng minh a!

Lúc này hai mắt của Tần Phàm cũng ngưng tụ, dưới chân đạp mạnh, cả người hướng về phía trước kích bắn mà ra.

Bất quá cùng Chu Bá bất đồng chính là, thân hình của Tần Phàm lộ ra tương đối nhẹ nhàng, chỉ là tốc độ đạt đến cực hạn, hắn phát sau mà đến trước, thoáng qua liền đi tới trước mặt Chu Bá. Bốn mắt nhìn nhau, nắm đấm nắm chặt, Đoạt Thần Quyền Sáo lập tức hiện ra, hung hăng oanh kích về phía cự bia màu đen bổ ngang mà đến kia.

Cự bia màu đen kia bởi vì sức nặng khủng bố của nó, tự nhiên có một loại khí thế áp bách như là núi cao, bổ một phát như vậy, giống như là có một tòa Đại Sơn ở trên đỉnh đầu đè xuống, muốn trực tiếp áp Tần Phàm thành nát bấy.

Nhưng mà, một quyền này của Tần Phàm, nhìn như thể chất so sánh với cự bia màu đen hoàn toàn kém xa, nhưng lại có một loại khí thế lăng lệ ác liệt, đối kích cùng cự bia màu đen kia, giống như là Lực Phách Hoa Sơn, từ thấp tới cao, khí xông Thương Khung.

Oanh!

Theo kình khí của quyền bia đụng nhau, hào quang sáng chói ở chỗ hai người giao kích bộc phát ra, chấn động kinh người, như là Phong Bạo hướng về mặt đất bốn phía bộc phát chấn khai, một mảnh khe hở dài hẹp nhìn thấy mà giật mình lan tràn trên mặt đất, thậm chí bên ngoài mười dặm cũng có thể gặp.

- Nguyên lai có được một kiện Chung Cực cấp Bán Thần khí, trách không được có khẩu khí lớn như vậy.

Vũ khí khoảng cách gần đụng nhau, Chu Bá thấy được Đoạt Thần Quyền Sáo của Tần Phàm, từ chấn động cường đại truyền đến, hắn có thể suy đoán được phẩm chất cái bao tay này không thấp.

- Bất quá nếu như cái này là chỗ dựa vào của ngươi, vậy thì ngoan ngoãn cống hiến điểm tích lũy quang văn của ngươi cho ta đi.

Mà sau đó, một thân Nguyên Giới chi lực của hắn bành trướng như là hồng thủy cuồn cuộn tuôn ra, cự bia màu đen trong tay hắn không ngừng bộc phát ra một cổ uy thế kinh khủng, như là thiên quân vạn mã từ trong đó xung phong liều chết lao ra .

- Ồ? Cái cự bia này của ngươi cũng là Chung Cực cấp Bán Thần khí?

Tần Phàm cảm giác được trên tấm cự bia truyền đến lực lượng mãnh liệt, cũng không khỏi có chút kinh ngạc, không thể không thuyên chuyển Nguyên Giới chi lực trong thể nội mới có thể chống đỡ cự bia này.

Hắn ở phương dưới, bị Chu Bá dùng cự bia từ bên trên đánh xuống, một quyền một bia, ở giữa không trung giác trục lấy.

Long long long!

Lẫn nhau tầm đó không ngừng có Nguyên Giới chi lực va chạm, trong không gian truyền đến trận trận thanh bạo tạc âm, thổ địa bị nghiền nát, đại địa vì không chịu nổi loại trọng áp này mà chậm rãi trầm xuống, địa phương hai người đứng lập phúc bắn xuyên qua gần ngàn mét, biến thành một cái thung lũng hình tròn.
Chương 1534: Nhìn lầm rồi. (2)

Ở bên trong giao đụng, Tần Phàm có thể cảm nhận được bên trong cự bia của Chu Bá truyền đến một loại thanh âm giống như quỷ khóc thần gào, cự bia màu đen kia nhìn như không tới bất kỳ vật gì, nhưng lại ẩn ẩn có huyết tinh chi vị thập phần dày đặc, thật giống như đây là một khối bia một ở trong thi sơn biển máu rút ra, thượng diện phụ lấy vô số Vong Linh chết thảm.

Ngoài ra, Chu Bá này trời sinh còn có được khí lực lớn, so với Tần Phàm trải qua Ma chủng cải tạo cũng không kém bao nhiêu, sau khi chống đỡ, Tần Phàm không thể không hiện ra cánh tay Kỳ Lân, lúc này mới đẩy cự bia của đối phương ra một khoảng cách.

Mà Chu Bá cũng lộ ra vô cùng kinh ngạc, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra Tần Phàm cũng có được lực lượng cường đại không thua hắn, hơn nữa tinh thần ý chí của đối phương cứng cỏi vô cùng, ở dưới tấm cự bia của mình lại vẫn có thể mặt không đổi sắc.

Oanh!

Gắt gao đối kháng một hồi lâu, một hồi thanh âm bạo phá từ chỗ tương giao kia truyền đến, hai người rốt cục nhịn không được kết thúc hiệp một giao đụng.

Lập tức thân thể hai người đều nhịn không được cấp tốc lui về phía sau, bị lực trùng kích cường hoành bên trong vũ khí truyền đến, trọn vẹn rút lui gần trăm trượng xa mới thật không dễ dàng ổn định thân thể.

Sau khi ổn định thân thể, hai người đều cơ hồ đồng thời nâng mắt nhìn về phía đối phương, trong đôi mắt song phương đều có một loại hàn mang bức người.

- Ta thừa nhận ngày đó ta hoàn toàn chính xác là nhìn lầm rồi.

Đối mặt thật lâu, Chu Bá mới dùng thanh âm khàn khàn trầm thấp truyền đến nói ra: 

- Ngày đó ngươi, bất quá là một Nhị kiếp Bán Thần, đối với ta mà nói đích thật là kẻ yếu, cho nên ta khinh thường ra tay đối với ngươi. Chỉ là không nghĩ đến ba tháng sau, bên trong tuyển bạt thi đấu lúc này đây, lần nữa gặp ngươi ngươi đã đạt đến loại trình độ này. Ta thu hồi lời nói lúc đầu của ta.

- Ngươi cũng không tệ.

Tần Phàm cười nhạt một tiếng, vừa rồi hắn sử dụng cánh tay Kỳ Lân, nhưng nếu thật sự không sử dụng át chủ bài khác, hắn thật đúng là áp chế không được Chu Bá này. Bất quá hiện tại loại cảm giác được thừa nhận này đối với hắn mà nói coi như không tệ, dù sao ngày đó hắn đã từng bị đối phương chẳng thèm ngó tới.

- Ngươi tên là gì?

Chu Bá lại nhìn xem Tần Phàm trầm giọng hỏi.

- Tần Phàm.

- Tần Phàm, tốt, ta nhớ kỹ cái tên này rồi.

Hai mắt của Chu Bá ngưng tụ, hai tay thì dùng sức nắm chặt cự bia màu đen trong tay, trong miệng tiếp tục dùng thanh âm trầm thấp nói ra: 

- Cự bia trong tay của ta tên là Mãng Cổ Huyết Bia, chính là từ trong Huyết trì của một Viễn Cổ di chỉ đoạt được, từ thời Viễn Cổ đã uống qua máu tươi trăm vạn người. Sau khi ta tiến đến Sát Lục Bí Cảnh này, ta cũng dùng nó chém giết qua không ít thiên tài, nhưng nó cho tới bây giờ còn không có mở ra phong ấn...

- Còn chưa mở phong ấn?

Nghe vậy, rốt cục thần sắc của Tần Phàm không khỏi hơi khẽ chấn động.

- Đúng vậy, bởi vì ta nhìn lầm đối với ngươi, cho nên hôm nay vì đền bù tổn thất, ta cho ngươi nhìn một chút, sau khi Mãng Cổ Huyết Bia mở phong ấn ra sẽ như thế nào.

Lúc trên mặt này Chu Bá trở nên ngưng trọng nói.

Sau một khắc, phía trên hai cánh tay của hắn có một loại mạch máu mà mắt thường có thể thấy được đang không ngừng nổi bật đi ra, giống như có vô số Huyết Long ở trên người của hắn du động, quỷ dị mang theo một loại trùng kích thị giác cường đại.

Mà Thiên Địa vào lúc này tựa hồ cũng bỗng nhiên tối sầm lại, vô số hồng mang quỷ dị khủng bố bắt đầu khôn cùng tuôn ra...

Lúc này trên trời dưới đất bỗng nhiên tối sầm lại, vô số ánh sáng màu đỏ quỷ dị từ bốn phía bắt đầu hiện lên. 

Huyết sắc khôn cùng lan tràn lấy, toàn bộ Hoang Nguyên lập tức giống như bỗng nhiên bị một Huyết Hải bao vây, huyết sóng triều động tầm đó, trận trận mùi máu tươi gay mũi đập vào mặt, để cho người cảm giác được áp lực khó chịu.

Phía trên tầng tầng mây máu, âm u đè xuống, thật giống như đem bốn phía kết thành một huyết ngục, đi vào trong đó, vô luận là thân thể hay tinh thần đều bị nhốt, không được giải thoát.

Sau đó Tần Phàm tập trung tư tưởng suy nghĩ xem xét về phía trước, hắn có thể nhìn thấy khối cự bia màu đen trong tay Chu Bá kia, lúc này cũng chậm rãi bị huyết sóng triều qua, bắt đầu là thời gian dần qua bị nhuộm thành một loại huyết hồng chi sắc, thật giống như vừa mới từ trong Huyết trì đi ra, máu tươi ở phía trên lộ ra đỏ tươi ướt át.

Tê…

Mà ẩn ẩn tầm đó, lại có trận trận thanh âm quỷ khóc thần gào từ trong đó truyền đến, một ít Huyết Ảnh u ám nổi lơ lửng bốn phía, như sâm la Địa Ngục hiện ra, như ở vào Cửu U địa ngục, để cho người âm thầm kinh hãi.

Lại nhìn bản thân Chu Bá kia, lúc này bởi vì toàn thân huyết gân hiện ra, Huyết Long trên mặt, trên cánh tay rõ ràng có thể thấy được, nhìn thấy mà giật mình. Mà thân hình thì giống như vẻn vẹn phồng lớn lên một vòng, tóc dài lúc này tán loạn bay múa lấy, hai mắt đỏ tươi, hình dáng như điên cuồng.

Tần Phàm nhìn ra được, Mãng Cổ Huyết Bia này mở ra phong ấn sẽ cực kỳ bá đạo khủng bố, dù là bản thân Chu Bá cũng có chút không chịu nổi.

- Không thể tưởng được Chu Bá này còn cất dấu thủ đoạn như vậy, khối cự bia kia cũng lộ ra cực kỳ quỷ dị, chỉ sợ ở thời xa xưa là đồ vật hung danh hiển hách.

Lập tức sắc mặt của hắn cũng có chút ngưng trọng, theo như lời Chu Bá nói, huyết bia này chính là ngâm ở trong Huyết trì không biết bao nhiêu năm, cái Hung Sát Chi Khí kia có thể nghĩ.

Cũng may mắn Tần Phàm là loại người tâm chí kiên định, nếu như người khác, chỉ là cảm nhận được hào khí bốn phía kia, chỉ sợ đã không chịu nổi, không chiến liền kinh hãi lạnh mình, cuối cùng nhất thực lực khó có thể phát huy ra một nửa.

Phanh!

Ở một bên kia, tựa hồ Chu Bá rốt cục cũng hoàn thành mở ra phong ấn của Mãng Cổ Huyết Bia. Lúc này bỗng nhiên vỗ mặt ngoài huyết bia, ở phía trên truyền đến một loại thanh âm chấn động quỷ dị đáng sợ, giống như là gõ vang trên đầu vô số cốt lâu, nghe để cho người sởn hết cả gai ốc. 

- Cái đồ vật đến từ Viễn cổ này quả nhiên không giống bình thường. Nó mang theo một loại năng lực đặc thù cũng không phải người bình thường hiện tại có thể chế tạo ra, coi như là Đoạt Thần Quyền Sáo của ta, mặc dù là chung cực Bán Thần khí, nhưng so sánh với nó vẫn là chênh lệch đi một tí.

Vào lúc đó, Tần Phàm thật vất vả mới ổn định tinh thần, làm cho mình trấn định xuống, nhưng trong nội tâm cũng không khỏi không nhiều hơn một phần kiêng kị.

Đoạt Thần Quyền Sáo của hắn chính là Hoàng Nham Thành Dịch đại sư kia chế tạo. Tuy có thể làm cho hắn rất nhanh thi triển Nguyên Giới chi lực của bản thân, nhưng mà cũng không có công hiệu đặc thù gì khác. Mà giống như cái huyết bia này, có năng lực ảnh hưởng trạng thái tinh thần con người, kia là cực kỳ lợi hại, thử nghĩ thoáng một phát, trong khi cường giả giao chiến, nếu một phương bỗng nhiên tinh thần hoảng hốt thoáng một phát, rất có thể là trực tiếp chết đi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.