Chương trước
Chương sau
Hắn không có lòng tin tuyệt đối dùng Kỳ Lân gào thét tiếp được một kích này.

Nhưng mà không thể sử dụng Ma Tướng quyền, cũng bởi vì kiếm của đối phương quá nhanh, không kịp thi triển.

- Vậy thì thử một lần đi.

Sau đó hai mắt của hắn ngưng lại, sắp sửa một quyền đánh ra.

Ầm ầm…

Nhưng mà, cũng đúng vào lúc này, toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh dĩ nhiên là chấn động vô cùng kịch liệt, phảng phất giống như toàn bộ không gian đều nghiêng trời lệch đất, tựa như muốn triệt để sụp đổ.

Lúc này đây Sát Lục Bí Cảnh chấn động thập phần to lớn, lớn đến mức làm cho cả Sát Lục Bí Cảnh đều nhận lấy ảnh hưởng.

- Đây là có chuyện gì?

Cảm giác được chấn động đáng sợ này, sắc mặt của Tần Phàm cũng không khỏi xuất hiện biến hóa, thậm chí hắn cảm giác được thân hình của mình thậm chí có chút ít không vững vàng. Ngay cả lực lượng ngưng tụ lên lúc này cũng có chút tan rã ra, hắn vốn muốn thi triển Kỳ Lân gào thét, nhưng rõ ràng đã thất bại.

Hắn xem hướng tiền phương, một kiếm công kích mà đến của Sở Vân Vũ đồng dạng cũng nhận lấy ảnh hưởng, ngay cả kiếm chiêu cũng xuất hiện tan rã cùng chếch đi, chủ yếu nhất là chiêu kiếm kia vào lúc này đã không cách nào tập trung Tần Phàm rồi.

Ở dưới tình huống như vậy, hai người bọn họ căn bản không cách nào tiếp tục thi triển vũ kỹ đi công kích được đối phương.

Oanh…

Ngay sau đó, một kiếm này của Sở Vân Vũ quả nhiên là không có cách nào khống chế trực tiếp trảm qua một bên, ở địa phương kiếm quang kia chém trúng, một vết nứt không gian dài khoảng chừng mấy mét xuất hiện, bên trong có một loại năng lượng vô cùng cuồng bạo mang tất cả mà ra, phía trên giữa không trung lộ ra sâm lãnh khủng bố vô cùng.

Tuy công kích không phải rơi ở trên người mình, nhưng chứng kiến một kiếm này tạo thành uy lực, trong lòng Tần Phàm cũng không khỏi âm thầm có chút khiếp sợ.

Trực tiếp chém không gian vỡ ra khe hở lớn như vậy, cái kia khả năng ngay cả hắn phát ra một chiêu Kỳ Lân gào thét này cũng khó làm được. Bất quá hắn cũng biết đây là bởi vì kiếm có được tính chất sắc bén đặc biệt, mà Kỳ Lân gào thét chủ yếu là ẩn chứa năng lượng khủng bố, nếu cả hai giúp nhau đối kích, ngược lại là chưa hẳn nhất định sẽ thua đối phương.

Tóm lại, Tần Phàm vẫn là không thể không thừa nhận Sở Vân Vũ này là một đối thủ đáng sợ, cho dù hôm nay hắn ở dưới trạng thái Kỳ Lân ma thân, tăng thêm Đốt thần bí kỹ, như không sử dụng Ma Tướng quyền, muốn đánh bại đối phương vẫn là sẽ có vẻ thập phần gian nan.

- Tình huống bây giờ có biến, chúng ta chiến đấu trước tạm dừng ở đây?

Mà một bên kia, thấy kiếm chiêu của mình không có công kích đến trên người đối thủ, vào lúc đó Sở Vân Vũ cũng chỉ lạnh nhạt thu hồi trường kiếm, nhìn về phía Tần Phàm mở lời nói ra.

Tuy hiện tại bên trong Sát Lục Bí Cảnh phát sinh thay đổi lớn như vậy, nhưng y nguyên có thể bảo trì một loại bình tĩnh mây trôi nước chảy.

Cái này là một phần tu vi tâm tình cực cao, làm cho trong lòng Tần Phàm cũng không khỏi âm thầm sinh ra bội phục.

- Tốt, chúng ta tạm thời ngưng chiến. Ta đoán chừng bây giờ là thời điểm khu vực an toàn cùng thông đạo bốn khu mở ra, nhưng không thể tưởng được đối với toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn như vậy.

Sau đó hắn hướng về phương xa nhìn thoáng qua, quay tới gật đầu nói.

Ngày hôm nay chính là ngày thứ mười của tuyển bạt thi đấu bắt đầu.

Vừa đúng chính là thời gian cởi ra khu vực an toàn, nếu như một ít người dự thi không muốn tiếp tục tham gia tuyển bạt thi đấu lúc này đây, như vậy liền có thể tiến vào khu vực an toàn kia, thẳng đến tuyển bạt thi đấu chấm dứt sẽ rời khỏi Sát Lục Bí Cảnh.

Bốn phía vẫn là chấn động lợi hại, ngẩng đầu nhìn thậm chí trông thấy Tinh Nguyệt ở trên bầu trời cũng xuất hiện chếch đi.

Loại chấn động này còn tạo thành linh khí bên trong Sát Lục Bí Cảnh này hỗn loạn, lúc này hoàn toàn chính xác là không thích hợp cho chiến đấu.

Vì vậy, hai người Tần Phàm cùng Sở Vân Vũ đều lẳng lặng đứng ở giữa không trung, giống như tất cả chấn động đều không có ảnh hưởng đến tâm cảnh của bọn hắn. Chỉ là chậm rãi chờ đợi chấn động trong Bí Cảnh không gian này chấm dứt.

Ước chừng qua nửa khắc chung, loại chấn động này mới xuất hiện xu thế biến mất.

Tối thiểu Tần Phàm cảm giác được chấn lực đã dần dần yếu bớt, ngẩng đầu nhìn, Tinh Nguyệt kia cũng không có cảm giác lắc lư rồi.

Phía dưới, rừng rậm giống như là hoàn toàn bị trở mình qua một lần, vô số cây cối bị chấn động vừa rồi nhổ tận gốc, một mảnh khe hở dài hẹp xuất hiện ở trong đó, thậm chí ngay cả địa hình cũng cải biến rất nhiều.

Có thể thấy được lúc này đây chấn động ảnh hưởng to lớn như thế nào.

Hết thảy giống như đã xong.

Hống hống hống rống…

Mà cũng vào lúc này, bỗng nhiên ở giữa thiên địa truyền đến từng đợt tiếng kêu hung thú, loại tiếng kêu hung thú này phô thiên cái địa mà đến, tiếp theo là mang tất cả trong toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh. Như là đột nhiên ở từng nơi hẻo lánh trong Bí Cảnh này bắt đầu xuất hiện vô số hung thú.

Kỳ thật ở mười ngày trước thời điểm vừa mới tiến vào Sát Lục Bí Cảnh, Tần Phàm cũng từng nghe được một ít tiếng kêu hung thú, nhưng sau khi hắn đi vào lại một mực không có phát hiện yêu thú lợi hại hoặc là Man Thú, mà những tiếng kêu kia cũng giống như là ảo giác biến mất không tái xuất hiện qua.

Cho tới bây giờ, tiếng kêu của những con hung thú này lại xuất hiện lần nữa!

Hơn nữa lúc này đây tiếng kêu của hung thú cũng không có cảm giác đè nén trói buộc như lúc ban đầu, mà trở nên không kiêng nể gì cả, như là vô số khốn thú đã nhận được giải thoát, từ trong lồng toàn bộ vọt ra.

Rống…

Thanh âm những hung thú kia từ xa đến gần, như là đã có yêu thú tới gần đến địa phương của Tần Phàm cùng Sở Vân Vũ, từ bốn phương tám hướng đều có thể nghe được tiếng kêu của vô số yêu thú.

Tần Phàm bỗng nhiên quay đầu đi, hắn chứng kiến tòa núi cao vốn là lúc đến hắn đứng kia, có một đầu hung thú cực lớn ngửa mặt lên trời hí dài, đầu lâu hung thú này như rồng, chiều cao mang vĩ, trên lưng mọc ra một đôi nhục dực thật dài, lộ ra bộ mặt hung ác.

Mà theo con hung thú đầu rồng kia gào thét, thời gian dần qua ở sau lưng của nó còn xuất hiện rất nhiều Man Thú, hình dạng những Man Thú này khác nhau, có loài chim bay cũng có tẩu thú, nhưng đều cho thấy thực lực không kém, hơn nữa số lượng bọn chúng rất nhiều, đông nghịt một mảnh như mây đen che nguyệt.

Sau đó con dực thú kia đột nhiên triển khai hai cánh, hai cánh của nói vừa mở ra, to lớn khoảng chừng tầm hơn mười trượng, che khuất bầu trời.

Rống! Rống! Rống! Rống! Rống!

Hống hống hống rống rống!

Thời điểm con dực thú này triển khai hai cánh, rất nhiều Man Thú ở sau lưng nó như đã nhận được mệnh lệnh, có chút là từ bầu trời phi hành, có chút là xông vào trong rừng cây trên mặt đất chạy vội, tóm lại vô số hung thú như là mây đen cùng thủy triều phô thiên cái địa hướng về phía trước mãnh liệt mà đi.
Chương 1509: Sát Lục Thú Triều. (2)

Hung thú!

Vô số hung thú!

Khắp núi khắp nơi, lên trời xuống đất!

Sau khi Sát Lục Bí Cảnh chấn động, là xuất hiện vô số hung thú, lúc này ở bên trong toàn bộ Bí Cảnh, mỗi một chỗ đoán chừng cũng đã trở thành thiên đường của yêu thú, số lượng những yêu thú này vượt xa số lượng người dự thi gấp trăm lần nghìn lần.

Hơn nữa thực lực tất cả đều là ít nhất ở Tứ kiếp Bán Thần!

Một trò chơi giết chóc mới lan ra toàn bộ Bí Cảnh!

Ở bên ngoài Sát Lục Bí Cảnh, trên kiến trúc cao lớn bên cạnh quảng trường trung tâm Mạc Lợi Thành.

- Đây mới thực sự là Sát Lục Bí Cảnh ah, những thiên tài, giết chóc đi, thỏa thích giết chóc! Đây là một thịnh yến giết chóc, cũng là một lần cơ duyên của các ngươi.

Mạc Lợi nhìn xem từng nơi hẻo lánh bên trong màn sáng trải rộng vô số yêu thú, trên khóe miệng lộ ra một tia vui vẻ khó lường.

- Trên trăm vạn yêu thú trải rộng toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh, nếu như những tiểu tử kia không sớm đuổi tới khu vực an toàn, muốn ở trong thú triều sống sót, chỉ sợ không dễ dàng ah. Dùng suy đoán của ta, lần này hơn ba nghìn người tham gia tuyển bạt thi đấu, cuối cùng nhất còn lại có lẽ chưa đủ trăm người.

Một gã Hoa phục lão giả cũng nói.

- Trăm người đoán chừng cũng quá nhiều, ta xem có hai ba mươi người sống lấy cũng không tệ rồi. Bất quá đảo chủ lại nói đúng, đây là nguy cơ cũng là kỳ ngộ của bọn hắn, nếu có thể ở trong thú triều như thế này sống sót, thực lực của bọn hắn tất nhiên sẽ tăng nhiều.

Một Hoa phục lão giả khác nói ra.

- Ha ha, trận thú triều này tựa hồ tới không quá đúng lúc ah, Tần Phàm cùng Sở Vân Vũ kia chỉ sợ khó có thể tiếp tục rồi.

Tên Hoa phục lão giả còn lại kia thì mỉm cười nói.

Vừa rồi bọn hắn ngoại trừ mở ra khu vực an toàn bên trong Sát Lục Bí Cảnh, còn mở ra thông đạo thú triều, lúc này ở bên trong toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh đã bị thú triều này bao bọc rồi, chiến đấu kịch liệt lại một lần nữa ở trong khắp ngõ ngách không ngừng phát sinh.

Bất quá lúc này đây, là người cùng hung thú chiến đấu.

Ở dưới nhiều hung thú như vậy bao vây, ngược lại là nhân loại xem ra càng giống là con mồi hơn.

Bên trong Sát Lục Bí Cảnh.

Oanh!

Quay mắt về phía một đầu hung thú hướng về mình đánh tới, Tần Phàm không chút do dự đánh ra một quyền, trực tiếp đánh đầu hung thú thực lực đạt tới Tứ kiếp Bán Thần đỉnh phong kia trở thành thịt vụn.

Vèo…

Ngay sau đó từ trên người yêu thú kia bay ra một đạo hồng quang, chui vào đến trong cổ tay của hắn.

- Ồ?

Tần Phàm hướng về chỗ cổ tay nhìn nhìn, sau đó trong miệng phát ra một tiếng kinh ngạc.

Hai trăm tám mươi sáu.

Điểm tích lũy thiên tài quang văn từ hai trăm tám mươi năm nguyên lai biến thành hai trăm tám mươi sáu.

Nói cách khác tru sát những Man Thú này cũng có thể gia tăng điểm tích lũy quang văn.

- Xem ra quy tắc tuyển bạt thi đấu lần này đã phát sinh cải biến.

Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Sở Vân Vũ ở phía trước, phát hiện lúc này hắn đã là kiếm quang vung vẩy, hoàn toàn lâm vào bên trong một loại giết chóc mới.

Một trận chiến ở giữa hai người bọn họ, tạm thời không có cách nào tiếp tục.

Nhìn xem vô tận yêu thú mãnh liệt mà đến kia, dù là Tần Phàm cũng không khỏi là da đầu có một chút run lên.

Tuy những yêu thú này ngoại trừ dực thú hình rồng cực lớn kia, những yêu thú khác đoán chừng rất khó xúc phạm tới hắn. Nhưng nơi đây không chỉ có một con yêu thú, đập vào mắt đoán chừng ít nhất cũng hơn mười vạn đầu, chớ nói chi là bên trong toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh. Những yêu thú này thực lực đều ít nhất ở Tứ kiếp Bán Thần, trong đó cũng có một phần ba đạt tới Ngũ kiếp Bán Thần.

Nếu mấy chục vạn con yêu thú bao vây hắn, như vậy cho dù là hắn đoán chừng cũng phải thương gân tổn cốt mới có thể phá vòng vây chạy ra.

Mà con dực thú hình rồng kia, đoán chừng thực lực là đạt tới Lục kiếp Bán Thần khủng bố. Dù là hắn nếu như muốn chém giết cũng sẽ không quá đơn giản, đặc biệt là bên trong bầy hung thú cường đại này.

Trong lòng hắn không ngừng xoay chuyển các kế hoạch, lúc này cũng đã có trên mười đầu yêu thú bị chết ở dưới tay của hắn, trong đó bảy đầu là Tứ kiếp hung thú, ba đầu Ngũ kiếp hung thú, bốn phía cũng có mấy trăm đầu hung thú đang như thủy triều hướng hắn đánh tới.

Trận thế như vậy, dù cho thay đổi là những Ngũ kiếp Bán Thần tương đối lợi hại kia, chỉ sợ cũng khó có thể duy trì xuống.

Giết lấy giết lấy, dù là Tần Phàm cũng có chút cố hết sức .

- Không tốt, hiện tại bên trong toàn bộ Sát Lục Bí Cảnh đều xuất hiện nhiều hung thú thế kia, như vậy Huyên Nhi nàng nhất định sẽ khó ứng phó qua được, ta phải đi tìm nàng ngay lập tức.

Sau đó trong lòng hắn không khỏi căng thẳng.

Sau một khắc, hắn rốt cuộc bất chấp Sở Vân Vũ, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh, một đường giết chóc một đường hướng về khu vực trung tâm bay đi.

Trên quảng trường trung ương Mạc Lợi Thành bên ngoài Sát Lục bí cảnh. 

Lúc này Thiên Tài Kim Bia phát ra một loại ánh sáng màu đỏ mãnh liệt chưa từng có qua, cơ hồ ở trong nháy mắt, hai mươi danh tự ở phía trên đều đang không ngừng lóe ra.

Mỗi người đều phát sinh chiến đấu!

Hơn nữa con số ở đằng sau danh tự của mỗi người đều rất nhanh kéo lên, hơn nữa tốc độ biến hóa kia là từ tuyển bạt thi đấu bắt đầu cho tới bây giờ đều không có qua, thứ tự cơ hồ mỗi một khắc đều phát sinh cải biến.

- Đây là có chuyện gì?

- Chuyện gì phát sinh rồi hả? Như thế nào đột nhiên tất cả mọi người đều ở trong chiến đấu rồi?

- Kì quái, chuyện gì xảy ra, vừa rồi vốn là Sở Vân Vũ cùng Tần Phàm đại chiến, như thế nào hiện tại tên của hai người bọn hắn còn ở trên Kim Bia? Bọn hắn chiến đấu không có phân ra kết quả sao?

- Đúng vậy a, không có phân ra kết quả sau đó lại bắt đầu chiến đấu khác? Cái này giống như không bình thường ah.

Từng ánh mắt nhìn xem trên Kim Bia kia, trong cả quảng trường ở thời điểm này cơ hồ nổ tung, tất cả mọi người đều là đầy bụng nghi hoặc, nghị luận nhao nhao. Mà mọi người vốn chú ý Tần Phàm cùng Sở Vân Vũ chiến đấu tầm đó, càng là gấp gáp không chịu được, hai siêu cấp thiên tài kia chiến đấu, rất nhiều người đều muốn biết kết quả.

- Yên tĩnh!

Cũng vừa lúc đó, một đạo thân ảnh hoa phục xuất hiện ở trước Thiên Tài Kim Bia, ánh mắt của hắn chậm rãi quét mắt toàn trường, sau đó thanh âm thanh đạm của hắn truyền khắp toàn bộ quảng trường.

- Đây là hình thức tuyển bạt thi đấu mới của lần tuyển bạt này, lúc này ở bên trong Sát Lục Bí Cảnh xuất hiện thú triều cỡ lớn, thực lực của hung thú bên trong thú triều mạnh nhất đạt tới Lục kiếp Bán Thần, hung thú yếu nhất cũng có được thực lực Tứ kiếp Bán Thần trở lên. Số lượng hung thú ở trong bí cảnh ít nhất trên trăm vạn, tất cả người dự thi đều sẽ phải chịu vô số hung thú công kích!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.