Nhưng mà cũng vừa lúc đó, ngón tay của Tần Phàm mới vừa vặn đụng phải giọt nước thuốc ở trên lưng sắp chảy xuống u cốc thần bí kia của Kỷ Huyên Nhi, hắn lại bỗng nhiên cảm giác ở trong đó truyền đến một loại rét thấu xương, giống như là ngón tay của hắn đụng phải Hàn Băng vạn năm.
- Chuyện gì xảy ra?
Hắn lập tức cả kinh, cả người thoáng cái thanh tỉnh lại, sau khi nhanh chóng xóa đi giọt nước thuốc kia, liền trực tiếp vươn tay dò xét thân thể của Kỷ Huyên Nhi.
Lạnh quá!
Đây là ý nghĩ đầu tiên khi Tần Phàm chạm vào thân thể Kỷ Huyên Nhi, phát hiện một giọt nước thuốc vừa rồi kia có vẻ như rét thấu xương, chính là vì thân thể bản thân nàng biến thành một khối Hàn Băng vạn năm, hàn khí kia từ trong đó không ngừng tán phát ra, tựa như muốn ngay cả tay của hắn cũng hoàn toàn đông cứng .
- Ta lạnh quá.
Thân thể Kỷ Huyên Nhi bắt đầu lạnh run, bờ môi vào lúc đó trở nên tái nhợt, làn da toàn thân bao trùm một tầng băng sương nhàn nhạt, hơn nữa đang dần dần biến dày, thậm chí trên mái tóc màu đen cũng ẩn ẩn có thể trông thấy kết xuất ra một tí băng tinh.
Tiếp theo trong nháy mắt, thân thể lạnh như băng của nàng ngã xuống trong ngực Tần Phàm.
Tần Phàm liền vội vươn tay ra vịn lấy thân thể mê người này, lúc này bởi vì cả người Kỷ Huyên Nhi đều tê liệt ngã xuống, quang diễm phía trước kia cũng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089793/chuong-1246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.