Chương trước
Chương sau
Dù sao cảnh giới của Tần Phàm quá thấp, không thể triệt để phát huy ra tốc độ của Chu Tước Chi Dực.

- Tiểu hỗn đản, ngươi trốn không thoát đâu!

Ngay thời điểm Tần Phàm cách Khốn Long hồ này còn thừa lại chưa đủ ngàn trượng, Long Côn Bằng Vương kia đã cơ hồ truy kích đến sau lưng rồi. Móng vuốt cực lớn sắc bén kia duỗi ra, muốn chụp vào lưng đối phương.

Cảm giác được trận trận kình phong sau lưng kia, khí tức cường hãn kia phảng phất như muốn nhập vào cơ thể, hai mắt của Tần Phàm vào lúc đó ngưng tụ, đột nhiên quay đầu lại, một quyền hướng về phía sau oanh ra.

- Chu Tước đề thiên!

Sau đó thanh âm trầm thấp mà cuồng bạo rốt cục ở cổ của hắn chậm rãi phát ra. Phảng phất như Lôi Đình từ vân tiêu bắn ra, Hắc Viêm đầy trời lộ ra càng thêm nồng đậm, toàn bộ bầu trời như là mây đen rậm rạp.

Thân thể của hắn nhanh chóng bao khỏa ở trong ngọn lửa màu đen, tạo thành một con Hắc Viêm Chu Tước cực lớn.

Ngao…

Chu Tước vang lên, triển khai hai cánh cực lớn, Niết Bàn màu đen che khuất bầu trời, mang theo lực lượng cường đại không cách nào ngăn cản, trực tiếp quay đầu lại phóng tới cự trảo của Long Côn Bằng Vương kia.

- Cùng bản thể của ta đối bính, muốn chết!

Khi Tần Phàm quay đầu, trên mặt Long Côn Bằng Vương kia xuất hiện một tia cười lạnh, lập tức năng lượng Hỗn Độn trong thân thể yêu thú mãnh liệt mà ra, hết thảy ngưng tụ ở dưới một trảo này, muốn trực tiếp đem người bao khỏa trong ngọn lửa Chu Tước kia trảo thành phấn vụn.

Ầm ầm!

Tiếp theo trong nháy mắt, móng vuốt cực lớn bị năng lượng cường đại kia bao khỏa liền trực tiếp chộp vào trên người Chu Tước màu đen, một trảo này, dù là núi cao cũng trực tiếp bị chộp đến sụp đổ, đại lực trong đó rất khó tưởng tượng có nhân thể nào có thể chịu đựng được.

Nhưng mà, Tần Phàm tiếp nhận được!

Oa!

Ở dưới một trảo này, năng lượng Chu Tước bao khỏa ở xung quanh thân thể Tần Phàm bị một trảo kia đập bay ra, lập tức cự trảo đã rơi vào phía sau lưng của hắn, làm cho hắn mạnh mẽ hộc ra một ngụm máu tươi, sau đó bị đánh bay mấy trăm trượng!

Mà mấy trăm trượng này lại vừa vặn tới Khốn Long hồ mà Tần Phàm muốn đến.

Hơn nữa Chu Tước Chi Dực kia mạnh mẽ vỗ vài cái, Tần Phàm thoáng qua liền chống đỡ đến Khốn Long hồ.

- Làm sao có thể! Bị một trảo bản thể của ta đạp trúng, coi như là Lục kiếp Bán Thần cũng phải bị trọng thương, tiểu hỗn đản này chỉ là Nhị kiếp Bán Thần, làm sao còn có thể sử dụng loại tốc độ này chạy trốn?

Thấy một màn như vậy, Long Côn Bằng Vương kia cảm giác được không thể tưởng tượng nổi, khi hắn kịp phản ứng lại đuổi theo, Tần Phàm đã chuẩn bị chui vào trong hồ rồi.

Lúc này thương thế trên người Tần Phàm hoàn toàn chính xác là không nhẹ, nhưng đối với hắn mà nói loại trình độ bị thương này đã sớm quen, ở dưới khí lực cường hoành ủng hộ, cũng không có ảnh hưởng trí mạng.

- Ha ha, đa tạ Bằng Vương đưa tiễn rồi!

Hắn quay đầu lại nhìn Long Côn Bằng Vương mau chóng đuổi đến, trong miệng cười sang sảng một tiếng, Chu Tước Chi Dực ở sau lưng thu lại, lập tức là làm việc nghĩa không chùn bước vọt vào trong Khốn Long hồ, cơ hồ nhuộm đỏ mặt nước kia.

- Hỗn đản!

Long Côn Bằng Vương kia đuổi tới trên Khốn Long hồ, nhìn xem bóng người kia đã không thấy, trong miệng nổi giận gầm thét, sau đó thu hồi bản thể, cũng đuổi sát đi vào.

- Đuổi tới?

Mà nghe được phía trên truyền tới tiếng nước, Tần Phàm tiến nhập trong nước quay đầu lại nhìn thoáng qua, liền không khỏi lộ ra một vòng vui vẻ.

Hiện tại hắn vẫn là ở dưới trạng thái Kỳ Lân ma thân, tiến vào trong nước, tự nhiên có một loại cảm giác thân thiết, phảng phất giống như hết thảy đều ở bên trong nắm giữ, mà hắn cũng biết Long Côn Bằng Vương kia chính là loài chim bay, ở trong nước thực lực tất nhiên sẽ giảm xuống, cho nên hắn căn bản không sợ đối phương rồi.

Trông thấy đối phương đuổi theo, hắn trực tiếp oanh ra một quyền về phía sau.

- Kỳ Lân gào thét!

Ở trong nước thi triển ra một chiêu Ma chủng kỹ này, phảng phất giống như toàn bộ hồ lớn đều quay cuồng, cái uy thế kia mênh mông cuồn cuộn, như là dành dụm toàn bộ năng lượng trong Khốn Long hồ, Thủy Kỳ Lân cực lớn dùng thủy nguyên làm thân thể, lướt sóng mà đi, trực tiếp hướng về Long Côn Bằng Vương ở phía sau trùng kích.

- Đáng giận! Như thế nào sẽ trở nên mạnh mẽ nhiều như vậy!

Long Côn Bằng Vương kia chứng kiến Thủy Kỳ Lân này bay thẳng mà đến, không khỏi kinh ngạc đến giật mình, lập tức cắn răng một cái, đột nhiên lần nữa xông về trên mặt hồ.

Rống…

Bất quá đầu Thủy Kỳ Lân kia ở trong nước tốc độ cực nhanh, khoảng cách 300 trượng chỉ là một cái nháy mắt liền trực tiếp đuổi theo hắn, gầm lên giận dữ chấn Thương Khung, dùng một loại tư thái vô cùng cuồng bạo mãnh liệt đụng vào lưng của hắn.

Oanh!

Tiếng chấn nổ cực lớn, toàn bộ hồ lớn phảng phất giống như đều muốn đảo ngược .

- Oa… tiểu hỗn đản, ta nhất định phải giết ngươi!

Long Côn Bằng Vương kia vừa lao ra mặt hồ, sau đó bị Thủy Kỳ Lân chi lực này đánh tới trên người, như là núi cao sụp đổ, sức lực lớn áp tiến thể nội, hắn cũng không khỏi như Tần Phàm mạnh mẽ phun ra một ngụm máu tươi, lộ ra chật vật không thôi trở lại trên bờ.

Ở dưới một kích này, ngay cả Lục kiếp yêu thú như hắn bị thương không nhẹ.

- Ha ha, Bằng Vương, cái tư vị này cũng không tệ lắm phải không, không cần chờ ta rồi!

Chứng kiến đối phương bị thương, Tần Phàm không khỏi cười to một tiếng, bất quá cũng không xông lên trên bờ tiếp tục truy kích Long Côn Bằng Vương bị thương, chỉ là thanh âm bao khỏa ở trong Nguyên Giới chi lực truyền về tới trên bờ.

Hắn biết rõ mình ở trong nước mới có thể đả thương Lục kiếp yêu thú, Long Côn Bằng Vương đã trốn tới trên bờ, cho nên hắn cũng không ham chiến, hiện tại mục tiêu chủ yếu của hắn vẫn là muốn trước tìm được Long cung bí tàng kia.

Đến lúc đó chỉ cần ở trong Long cung bí tàng có chỗ tăng lên, hắn không lo ngày sau không đối phó được đầu Lục kiếp yêu thú này.

Mà Long Côn Bằng Vương kia vốn cũng đã bị thương, bây giờ nghe thanh âm mỉa mai kia của Tần Phàm, cơ hồ lại muốn phun ra một ngụm máu tươi, sau khi sắc mặt hắn khó coi chịu được xuống, trong miệng âm độc nổi giận nói ra:

- Tiểu hỗn đản, ngươi đừng có đắc ý! Ta ngược lại muốn nhìn ngươi trốn ở trong Khốn Long hồ này bao lâu, chờ ngươi trở ra, liền là ngày chết của ngươi!

Kỳ thật Khốn Long hồ này hắn cũng từng tiến vào qua, biết rõ mặc dù trong hồ này có một ít chấn động thần bí, nhưng mà bởi vì nước hồ hết sức đặc thù, cho dù thực lực Lục kiếp Bán Thần hắn cũng khó ở trong đó kiên trì trên một ngày, chớ nói chi là đến đáy hồ.

Cho nên hắn tin tưởng Tần Phàm rất nhanh sẽ ở trong đó đi ra, hắn chỉ cần đợi, ít ngày nữa sẽ nhẹ nhõm báo được thù này.

...

Hoàn toàn chính xác, sau khi tiến nhập Khốn Long hồ, theo càng lặn xuống sâu, Tần Phàm cảm giác được nước trong Khốn Long hồ này có chỗ bất đồng. Đầu tiên là so với nước nhiều hơn chút ít cảm giác lạnh buốt, mà loại lạnh buốt kia cũng không giống là nước đá bình thường, tựa hồ là cái loại u lãnh như đã trải qua tuế nguyệt thật lâu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.