Phía trước là hồ quang sơn sắc, chỉ có thanh âm kia truyền đến, vẫn chưa chứng kiến chủ nhân của thanh âm kia xuất hiện.
- Nếu như ta muốn tiếp tục đi về trước thì sao?
Bước chân đình trệ trên không trung ước chừng thời gian ba cái hô hấp, Tần Phàm ngạo nghễ ngẩng đầu, thanh âm trong miệng có một loại kiên định vạch phá giữa không trung, đột phá khí thế phong tỏa không gian kia hướng về trước truyền ra.
- Hừ, một nhị kiếp Bán Thần nho nhỏ, vậy mà cũng dám làm trái bản Bằng Vương, xem ra Long Côn Bằng Vương ta gần đây cũng quá vô danh rồi, để cho các ngươi những người này cũng không nhớ rõ tên của ta rồi.
Sau đó một thanh âm nổi giận chấn động hư không, như là cuồng phong bạo vũ đánh úp lại.
Gần kề chỉ là thanh âm cùng khí thế kia, tựa hồ liền để cho không gian quanh mình có chút chấn động lên, có thể thấy được đầu lục kiếp yêu thú này khủng bố cường đại.
- Ha ha, Long Côn Bằng Vương? Thực là chưa từng nghe qua, hôm nay ta muốn xâm nhập long đàm hổ huyệt này, nhìn xem ngươi cái gọi là Bằng Vương này có bao nhiêu năng lực!
Nghe vậy, lúc này Tần Phàm ngửa đầu cười to một tiếng, sau đó dưới chân đạp mạnh, cả người liền phóng lên trời, cực tốc hướng về hồ quang kia bay đi.
Nếu như đã tìm được Long Cung bí tàng, như vậy hắn vô luận như thế nào cũng phải xông về phái trước!
Cho dù là lục kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089733/chuong-1216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.