Chương trước
Chương sau
Nghe được thanh âm châm chọc của Tần Phàm, sắc mặt nam tử yêu thú kia quả nhiên lập tức trở nên khó coi, trong miệng nổi giận nói, sau đó thân hình lóe lên liền hướng Tần Phàm phóng đi.

- Quả nhiên có huyết mạch Long tộc?

Thấy giống như mình đoán trước moi ra một ít gì đó, lúc này lông mày của Tần Phàm có chút nhếch lên.

Bởi như vậy, liền có thể xác nhận trước đây hắn nghe được truyền thuyết về Tàng Long bình nguyên này có được tính chân thật nhất định rồi, hơn nữa khả năng Long cung bí tàng tồn tại như quyển trục màu bạc kia ghi lại gia tăng lên mấy phần.

- Chỉ là không biết Long trong nội cung kia có thể thật sự có Long hay không?

Đối với cái này, Tần Phàm là cảm thấy càng thêm hứng thú.

Một bên kia, tốc độ của nam tử yêu thú ngược lại là cực nhanh, chỉ thấy một đạo Tử Ảnh xẹt qua, liền mang theo bụi đất đầy trời đánh tới trước mặt Tần Phàm, hai tay kia có màng, hình thành móng vuốt sắc bén. Một loại hào quang thập phần bén nhọn ở trong đó chớp động lên, nếu chăm chú nhìn kỹ, càng có thể nhìn thấy bên trong có một loại nọc độc âm hàn phụ thuộc.

Bồng!

Mà đối mặt nam tử yêu thú kia kích bắn mà đến, Tần Phàm lại không chút hoang mang, chỉ là trực tiếp đánh ra một chưởng. Cùng móng vuốt sắc bén của đối phương ở giữa không trung đụng vào nhau, phát ra một hồi thanh âm trầm thấp bạo phá không khí, hơn nữa ẩn ẩn có mùi ăn mòn truyền đến.

Một kích này, hai người cũng chỉ là thoáng lui về phía sau hai bước, có thể thăm dò ra thực lực mặt ngoài của hai người đều không kém bao nhiêu.

- Hắc hắc, nhân loại ngu xuẩn, cũng dám cùng Bán Yêu khoảng cách gần như vậy giao thủ, thực là muốn chết!

Nam tử yêu thú kia chứng kiến Tần Phàm vậy mà có được thực lực cùng mình không sai biệt nhiều vốn là kinh hãi, nhưng sau đó chứng kiến đối phương hoàn toàn không đề phòng cùng mình thân thể tiếp xúc, trên mặt liền không khỏi vui vẻ.

- Ha ha, đón thêm ngươi mười chưởng thì như thế nào?

Con yêu thú trước mắt này so với đầu Man Thú trước đó vài ngày trông thấy Hắc bào nam tử kia giết chết, thực lực còn mạnh hơn mấy phần, bất quá lúc này Tần Phàm cũng là thập phần tự tin, dứt khoát lại là một chưởng đánh ra.

- Ha ha, đây chính là ngươi tự tìm, một hồi ngươi sẽ biết rõ ngươi sai rồi!

Trên mặt nam tử yêu thú kia lộ ra một loại trêu tức cười đắc ý, vội vàng cũng là một trảo duỗi ra, cùng Tần Phàm đối bính chung một chỗ.

Bành! Bành! Bành! Bành...

Cũng như vậy, hai người dứt khoát đối oanh vài chục lần, thẳng đến một lần cuối cùng đem hai người đều tách khoảng cách ra hơn mười trượng.

- Không có khả năng! Ta chính là Tử Văn Độc Long thú, toàn thân ta đều là kịch độc, ngươi cùng ta đối bính nhiều chưởng như vậy, như thế nào một chút việc cũng không có?

Nam tử yêu thú kia ổn định thân thể, lúc này trên mặt không khỏi lộ ra một vẻ kinh ngạc nhìn về phía Tần Phàm đối diện.

Tử Văn Độc Long thú là một loại kịch độc chi thú, đường vân trên người nó dĩ nhiên cũng là tuyến độc, có được năng lực ăn mòn phá hư hết thảy. Hắn thập phần tinh tường năng lực của mình, cho nên cố ý cận thân tới gần đối phương, là muốn dùng kịch độc đặc thù của mình đi ăn mòn Nguyên Giới cùng thân thể nhân loại, tiến tới dần dần tiêu hao thực lực địch nhân.

Một chiêu này của hắn, vốn thi triển đối với nhân loại là bách phát bách trúng, Ngũ kiếp Bán Thần chết dưới một chiêu này của hắn cũng đã có gần mười cái rồi, nhưng hắn như thế nào cũng không nghĩ ra bây giờ lại không có hiệu quả đối với một Nhị kiếp Bán Thần trước mắt này!

- Nếu như ngươi chỉ có một chút năng lực như vậy, sẽ làm cho ta tương đối thất vọng ah.

Tần Phàm vững vàng dừng thân hình của mình lại, trong miệng mang theo một tia nghiền ngẫm nói ra. Trên thực tế lúc trước hắn nghiên cứu ra phương pháp kích hoạt trạng thái huyết mạch Bất Tử Chu Tước đã đại lượng thí nghiệm phục dụng Độc đan. Về sau nhiều lần trong chiến đấu cũng đều là dùng đại lượng Độc đan với tư cách làm dẫn, có thể nói, thân thể của hắn đối với kịch độc đã có kháng tính rất lớn.

Huống chi Ma chủng khí lực của hắn vô cùng cường đại, vốn cơ hồ chính là bách độc bất xâm, độc tố vừa tiến vào trong cơ thể, không phải bị sinh cơ của Thanh Long Chi Tâm nuốt hết, là bị Chu Tước chi viêm luyện hóa, căn bản không có nhiều lưu lại.

Tuy độc tố của Tử Văn Độc Long thú này đặc thù, nhưng mà cũng còn trong phạm vi hắn tiếp nhận được.

- Đáng giận! Nhân loại, ngươi chớ đắc ý, rất nhanh ngươi sẽ hối hận!

Nghe được Tần Phàm mỉa mai, Tử Văn Độc Long thú kia càng lộ ra nổi giận, chỉ thấy thân hình của hắn vào lúc đó vẻn vẹn tăng lên một vòng, sau đó có thể trông thấy lân phiến màu tím trên người hắn bắt đầu bao trùm cực kỳ nhanh.

Rất nhanh, một nam tử Tử Văn hắc thân nguyên lai kia, liền biến hóa thành một đầu thằn lằn tử hắc giao nhau cực lớn, hai mắt tràn đầy hung quang nhìn chằm chằm vào Tần Phàm, đầu lưỡi thật dài phân nhánh không ngừng co duỗi lấy, lộ ra có chút đáng sợ.

- Rốt cục hiện ra bản thể rồi sao?

Hai mắt của Tần Phàm vào lúc đó cũng không khỏi hơi ngưng tụ, lộ ra thận trọng một ít, hắn biết rõ yêu thú này sau khi khôi phục bản thể, công kích phòng ngự đều có được tăng lên nhất định.

- Khặc khặc, nhân loại, sợ chưa?

Chứng kiến Tần Phàm phản ứng như vậy, lúc này Tử Văn Độc Long thú kia lộ ra một âm thanh cười đắc ý.

- Là sợ, bất quá là sợ ngươi quá yếu, để cho ta đánh không có hứng thú.

Nghe vậy, Tần Phàm lại vào lúc đó mỉm cười, sau đó hắn nắm chặt nắm đấm, trên người cũng rất nhanh bị một loại lân giáp Kỳ Lân màu xanh lá cây bao bọc.

Hắn cũng kích hoạt lên trạng thái Kỳ Lân ma thân.

- Cái gì! Ngươi cái nhân loại này vậy mà cũng có huyết mạch Thượng Cổ? Làm sao có thể...

Tử Văn Độc Long thú kia chứng kiến biến hóa trên người Tần Phàm, liền lộ ra một vẻ kinh ngạc, đối với khí tức trên người Tần Phàm, nó thậm chí ẩn ẩn có chút sợ hãi từ bản năng.

- Không hổ là yêu thú thực lực Ngũ kiếp Bán Thần, biết được so với Man Thú cùng nhân loại bình thường quả nhiên muốn nhiều hơn, xem ra ta phải ở trên người của hắn đào nhiều tin tức một chút.

Tần Phàm trông thấy yêu thú này cảm thấy Kỳ Lân huyết mạch trên người mình, cũng không khỏi có chút ngoài ý muốn, lập tức thầm suy nghĩ nói.

Sau đó hắn cũng không hề cùng đầu Tử Văn Độc Long thú này dong dài, dưới chân đạp mạnh, lập tức hướng về phía trước lao đi.

Đối với yêu thú mà nói, không có gì hữu dụng so với khuất phục thực lực rồi.

- Nhân loại tiểu tử, đừng cho là ta thật sự sợ ngươi, cho ngươi thử xem Độc Long Phong Bạo của ta!

Tử Văn Độc Long thú kia thấy Tần Phàm vọt tới, nó cũng mạnh mẽ tăng thêm lòng dũng cảm, bốn chân đạp mạnh trên mặt đất, bỗng nhiên ở trong miệng phun ra một cổ sương mù màu tím đen nồng đậm.

Cổ sương mù màu tím đen này vừa xuất hiện, liền tạo thành một cổ Phong Bạo mạnh mẽ, ở trong đó phảng phất giống như có thêm gió tanh mưa máu tịch cuốn tới, đại địa trở nên cháy đen một mảnh, tất cả cỏ tranh ở trong phương viên mười dặm vậy mà đều lập tức hoàn toàn chết héo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.