Chương trước
Chương sau
Võ đạo cực hạn là tiềm lực võ đạo, có ít người tuy ở trong vài thập niên đạt đến tứ kiếp Bán Thần, Ngũ kiếp Bán Thần, nhưng một khi vượt qua niên hạn nhất định, bọn hắn sẽ khó tiến thêm nữa, phải trải qua thời gian cực kỳ dài dòng buồn chán mới có thể tiếp tục tiến giai.

Thật giống như tương truyền ở trước 30 tuổi, nếu như không thể đạt tới Lục kiếp Bán Thần, như vậy võ đạo cực hạn sẽ ở Lục kiếp Bán Thần, thậm chí là Ngũ kiếp Bán Thần, về sau trừ khi là có kỳ ngộ cực lớn, nếu không cuối cùng cả đời tối đa chỉ là Lục kiếp Bán Thần. Tỷ như Hạ Trung, lúc hắn đạt tới Lục kiếp Bán Thần đã vượt qua 30 tuổi, hắn muốn đạt tới Thất Kiếp Bán Thần là cực kỳ bé nhỏ, chỉ có thể thông qua cách khác tăng thực lực lên.

Cùng đạo lý, ở Thất Kiếp Bán Thần cũng có một hạn chế tuổi tác.

Cho nên cũng không phải nói thời gian tu luyện càng dài, cảnh giới thực lực nhất định sẽ càng mạnh hơn nữa. Một khi đạt đến võ đạo cực hạn của mình, như vậy trừ khi đột phá cực hạn, nếu không tốc độ sẽ có vẻ rất chậm, cả đời cũng khó có tăng lên. Cũng không biết có bao nhiêu thế hệ tâm trí không kiên định, vì vậy mà trở nên điên cuồng.

Cái này là thiên phú cùng tiềm lực.

Là hiện thực vô cùng tàn khốc.

- Thực lực cùng tiềm lực của Hoàng Động này, tựa hồ cũng không kém hơn Mộ Thanh Thanh bao nhiêu.

Theo Hoàng Động kia cách bọn họ càng ngày càng gần, trong nội tâm Tần Phàm âm thầm đoán chừng nói. Bất quá lúc trước thời điểm hắn tiến vào Truyền Thừa Bí Cảnh, đã từng khảo nghiệm qua tiềm lực, tiềm lực của hắn so với Mộ Thanh Thanh còn cao hơn.

Sau một khắc, ống tay áo của hắn tùy ý vung lên, mịt mờ ở phía trên đầu Man Thú sau lưng kia tăng thêm một ít dấu vết công kích khác. Đầu Man Thú này bị hắn một quyền đuổi giết, nhưng hắn không muốn cho người biết rõ thực lực chân thật của mình.

- Hai vị, một hồi nếu Hoàng Động này hỏi, các ngươi nói đầu Man Thú này là ba người chúng ta hợp lực đánh chết a.

Sau đó hắn lại hạ giọng nhìn hai người bên cạnh phân phó nói ra.

- Chúng ta minh bạch. Nguồn tại http://Truyện FULL

Hai người Ngư Lão gật nói ra.

Như Tần Phàm hiện tại chỉ là Nhị cấp Bán Thần chi cảnh có thể đánh chết Man Thú thực lực tứ kiếp Bán Thần, nói ra đích thật là quá mức kinh thế hãi tục. Đặc biệt là ở trước mặt loại siêu cấp thiên tài như Hoàng Động này, khó tránh khỏi sẽ khiến đối phương nổi lên so sánh chi tâm, gây ra phiền toái.

Quả nhiên chỉ chốc lát sau.

- Đầu Man Thú này là mấy người các ngươi giết chết hay sao?

Hoàng Động kia hàng rơi xuống trên mặt đất cách mấy người Tần Phàm không xa, hắn nhìn thoáng qua đầu Man Thú đã bị chết kia, vừa rơi xuống đất liền mở lời nhìn mấy người hỏi.

Ở gần nhìn lại, người này lông mày như kiếm, mục như sao, ngược lại xứng với hai chữ anh tuấn. Mà ở hắn giơ tay nhấc chân tầm đó, đều có một loại khí thế lăng lệ ác liệt bá đạo, khí thế của hắn như từ trong thi sơn biển máu đi ra, có một loại uy hiếp chi lực thật lớn, không che dấu chút nào, làm cho tất cả mọi người không dám làm trái ý hắn.

- Hồi bẩm Hoàng Động công tử, là do chúng ta hợp lực giết.

Nghe được câu hỏi, Lão Ngư tiến về phía trước một bước cẩn thận đáp.

Tần Phàm không nói tiếng nào, dù sao hắn biết rõ mình chỉ là Nhị kiếp Bán Thần cảnh giới, căn bản không vào mắt đối phương.

- Mấy ngày trước ta là nghe được có hồi báo ở vùng này xuất hiện một đầu Man Thú lợi hại, tựa hồ còn muốn tập kích Hoàng Nham Thành chúng ta, chỉ là ta một mực tìm không thấy nó, không thể tưởng được hôm nay bị các ngươi giết.

Hoàng Động kia đảo qua ba người Tần Phàm, sau đó trong miệng không giận tự uy mở lời nói ra:

- Bất quá đầu Man Thú này tên là Ác Khấu thú, có thực lực tứ kiếp Bán Thần, phòng ngự cường đại, lực lớn vô cùng, các ngươi hai người Tam kiếp Bán Thần cùng một Nhị kiếp Bán Thần có thể giết chết nó quả thực để cho ta có chút ngoài ý muốn.

- Đây là bởi vì đầu Man Thú này vốn bị thương trước, thời điểm nó trốn đến nơi, chúng ta vừa vặn gặp được nó.

Nghe vậy, trong nội tâm Tần Phàm hơi động một chút, về sau hắn nhàn nhạt trả lời nói ra.

- Nguyên lai là bị thương trước?

Hoàng Động kia nghe xong, lông mày nhíu lại, sau đó đi vài bước đánh giá đầu Man Thú kia một phen rồi nói ra:

- Quả nhiên, con Man Thú này có vết thương trí mệnh ở yết hầu, thời điểm các ngươi gặp được nó có lẽ đã bị thương nặng.

Lão Ngư cùng Ngư Lão ở lúc này liếc nhau một cái, đều không nói gì, trên thực tế, bọn hắn đem sự thật nói ra, đối phương cũng chưa hẳn sẽ tin tưởng đầu Man Thú này sẽ bị một Nhị kiếp Bán Thần một quyền đuổi giết đấy.

- Công kích thật bá đạo!

Mà một lát sau, Hoàng Động kia lại lần nữa có chút kinh ngạc nói:

- Một quyền có thể trực tiếp đem phòng ngự cường đại như Ác Khấu thú đánh thành như vậy, thực lực của người này không kém. Nếu như ta đụng phải hắn, nhất định phải cùng với hắn so sánh một phen.

Lúc này Lão Ngư cùng Ngư Lão càng không dám trả lời. Hắn một mực có nghe nói Hoàng Động kia hiếu chiến, tự nhiên càng không muốn đem Tần Phàm nói ra. Ở bọn hắn xem ra, cho dù Tần Phàm cường thịnh trở lại, cũng không thể nào là đối thủ của Ngũ kiếp Bán Thần.

Bất quá tuy Tần Phàm giải thích có chút sơ hở, nhưng Hoàng Động này ngược lại là không có đa nghi, dù sao hắn cũng cho rằng ba người Tần Phàm căn bản không thể nào giết chết được đầu Man Thú này. Đây là giải thích duy nhất có thể đáp thông rồi.

- Vô luận như thế nào, lúc này các ngươi cũng coi như là vì Hoàng Nham Thành chúng ta trừ hại, thi thể đầu Man Thú này là của các ngươi.

Sau đó Hoàng Động kia xoay người qua, đạm mạc phân phó nói ra:

- Hoàng Hải, cho bọn hắn mỗi người một ngàn Thần Tinh.

- Đa tạ Hoàng Động công tử.

Hai người Lão Ngư cùng Ngư Lão vội vàng nói lời cảm ơn, Tần Phàm cũng bình tĩnh tiếp nhận.

Hoàng Động quơ quơ ống tay áo, hắn cũng không có gật đầu, liền chuẩn bị trực tiếp rời đi. Bất quá ngay thời điểm hắn chuẩn bị rời đi, hắn bỗng nhiên liếc nhìn Tần Phàm, sau đó nói:

- Thực lực của ngươi tuy không cao, nhưng ở dưới khí thế của ta còn có thể bảo trì trấn định như vậy, cái định lực này là không tệ. Có hứng thú gia nhập Hoàng Nham Thành Hoàng gia chúng ta hay không? Ở đó có thể cho ngươi phát triển tiềm lực.

Nghe được Hoàng Động nói, Lão Ngư, Ngư Lão, cùng với những người Hoàng Động mang đến kia đều không khỏi nao nao. Lại để cho Hoàng Nham Thành Thiếu thành chủ mở miệng mời chào, cái kia là thiên đại cơ duyên.

- Này thì không cần, tại hạ tự do tự tại đã quen, cám ơn hảo ý của Hoàng Động công tử.

Nhưng mà Tần Phàm lại bình tĩnh trả lời nói ra.

Vậy mà cự tuyệt!

Mấy người cùng Hoàng Động chung một chỗ cũng không khỏi lộ ra thần sắc không thể tin. Phải biết rằng ở bên trong Tân Thế Giới, người có thiên phú không biết bao nhiêu, nhưng không có gia tộc cùng thế lực dựa vào, lại có bao nhiêu người có thể có thành tựu?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.