Xuyên qua thông đạo ánh sáng nhạt này, tiến vào đến trong đại điện, Tần Phàm lập tức cảm nhận được trong đó so với bên ngoài thì râm mát hơn không ít, phảng phất như bỗng nhiên từ mùa hạ đi vào cuối thu, nhưng hết lần này tới lần khác kim quang bốn phía ở trong cái đại điện này lại sáng trưng, cho người một loại cảm giác ấm áp, để cho người cảm giác rất là quỷ dị.
Đi vào bên trong đại điện, Tần Phàm có thể phát hiện trên mặt đất có không ít thi thể nhân loại vừa rồi xông vào trước chết đi kia.
Mà vị trí đại sảnh này của bọn hắn, ở trong đó có không ít bích hoạ cùng phù điêu phức tạp mà đẹp đẽ quý giá, thượng diện còn tản ra trận trận lực lượng cấm chế, kim quang chói mắt, ngược lại đối với đồ án kia nhìn thấy cũng không quá rõ, chỉ là mơ hồ chứng kiến điêu khắc hình ảnh nhân vật hay động vật đều là thập phần to lớn.
- Những vách tường này, nhìn xem liền để cho ta cảm giác được choáng váng đầu.
Lúc này Tiểu Chiến lắc đầu nói ra:
- Lão đại, đi nhanh đi, cái đại sảnh này không có gì hay để xem, bên kia có rất nhiều gian phòng, chúng ta đi nhìn xem.
- Được rồi, chúng ta đi.
Tần Phàm ở trên những bích hoạ kia quan sát một hồi, nhưng cũng không phát hiện kì quái gì, liền nói ra.
Bất quá thời điểm hắn vừa mới quay người, một đạo bóng đen bỗng nhiên bay vút mà qua, tốc độ kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089501/chuong-1102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.