Chương trước
Chương sau
- Bởi vì có người ở phương hướng phía tây Bạch Mông Thành phát hiện Thượng Cổ di chỉ của một thế lực, hơn nữa cái môn hộ kia sắp mở ra, cho nên hiện tại rất nhiều người nhận được tin tức đều hướng về bên kia tiến đến, mặc dù hai người chúng ta chỉ là nhị kiếp Bán Thần chi cảnh, nhưng mà cũng muốn đi thử thời vận.

Hai gã nhị kiếp Bán Thần kia, xem ra là bị thực lực cường hãn vừa rồi của Tần Phàm dọa sợ rồi, sau khi bọn hắn được tự do, chỉ hơi hơi lui về phía sau hai bước, mang theo cẩn thận hồi đáp.

- Thượng Cổ di chỉ?

Lông mày của Tần Phàm có chút nhảy lên.

- Đúng vậy, ở trong Tân Thế Giới chúng ta có không ít Thượng Cổ di chỉ, trong đó khả năng có vũ khí, đan dược, vũ kỹ, công quyết cùng vô số kỳ ngộ, thậm chí nghe nói qua không ít người bởi vì đã nhận được Thượng Cổ truyền thừa mà một bước lên trời, trở thành cự đầu tiếu ngạo Tân Thế Giới, cho nên mặc dù biết trong đó có nguy hiểm cực lớn, mỗi lần di chỉ mở ra đều phải chết đi không ít người, nhưng vẫn để cho người chạy theo như vịt.

Tên nam tử mũi ưng kia lại trả lời nói ra, khi nói tựa hồ hắn cũng lộ ra thập phần hướng tới.

Phải, không có Võ Giả nào không muốn đạt được cơ duyên, tăng thực lực lên.

- Bất quá mặc dù cái Thượng Cổ di chỉ này có không ít kỳ ngộ, nhưng thường thường đều là bị một ít thế lực lớn cầm giữ, kỳ thật chúng ta đi qua cũng chỉ là gom góp tham gia náo nhiệt, nhìn xem có thể phân được một chén canh hay không mà thôi.

Nam tử đầu lông mày âm tàn kia cũng bổ sung nói ra.

- Chậc chậc, lão đại, nghe bộ dạng cái Thượng Cổ di chỉ gì kia còn rất thú vị, nếu không chúng ta trước đi xem a.

Nghe giải thích hai người như thế, Tiểu Chiến rõ ràng cho thấy lộ ra hưng phấn, từ khi đi theo bên người Tần Phàm, nó càng ngày càng ưa thích cuộc sống kích thích.

Tần Phàm cũng có chút ý động, lúc này hắn ngẩng đầu liếc nhìn hai người.

- Chúng ta biết đến đều nói cho ngươi biết rồi, ngươi...

Phát hiện Tần Phàm nhìn hai người mình, trong nội tâm hai gã nhị kiếp Bán Thần kia cả kinh lần nữa, liên tục lui về phía sau mấy bước, bọn họ là bị thực lực của Tần Phàm dọa sợ rồi, nhất cử nhất động của đối phương thu dẫn dắt bọn hắn chú ý không thôi.

- Đây là tin tức phí cho các ngươi.

Lúc này Tần Phàm chỉ là ném ra tầm mười khối Thần Tinh nhàn nhạt nói, sau đó Chu Tước Chi Dực sau lưng của hắn vỗ một cái, mang theo Tiểu Chiến hướng về phương tây bay đi.

- Người này... tám chín phần mười là Tần Phàm trong khoảng thời gian này thịnh truyền đã nhận được Bạch Hổ châu rồi, ngay cả tam kiếp Bán Thần cũng chết ở trên tay hắn. Chúng ta phản kháng không có bất kỳ phần thắng.

Nhìn xem bóng lưng Tần Phàm rời đi, hai gã nhị kiếp Bán Thần này mới chậm rãi thở dài một hơi, nam tử mũi ưng kia nói ra.

- Ân, ban đầu ta còn tưởng rằng đồn đãi chỉ là nói ngoa, cho rằng một gã Võ Thánh làm sao có thể giết chết được một gã tam kiếp Bán Thần, nhưng hôm nay vừa thấy, ta xem tứ kiếp Bán Thần cũng chưa hẳn có thể đơn giản lưu được người này.

Nam tử đầu lông mày âm tàn kia thì là lông mày hung hăng chớp chớp, trong miệng trầm giọng nói.

- Thật không biết hắn là tu luyện như thế nào, Võ Thánh chi cảnh liền có thực lực như vậy, đợi hắn đột phá đến Bán Thần chi cảnh còn sẽ lợi hại như thế nào?

Nam tử mũi ưng kia lại nói:

- Bất quá tuy Viễn Cổ di chỉ này có không ít cơ duyên, nhưng hắn thân mang theo Bạch Hổ châu còn dám tiến về trước, chỉ sợ là tự tìm đường chết ah.

- Hừ, ta còn nghe được có đồn đãi bí mật, tựa hồ Tần Phàm này cùng Bạch Mông Thành Minh gia phát sinh qua mâu thuẫn, lần này di chỉ mở ra, Minh gia kia với tư cách nhất lưu thế lực Bạch Mông Thành, nhất định sẽ tiến về trước, ta xem tiểu tử này là chui đầu vô lưới rồi.

Nam tử đầu lông mày âm tàn kia hừ lạnh một tiếng nói, hắn nhìn nhìn mười khối Thần Tinh trong tay tầm, lại lẩm bẩm nói:

- Còn có ở bên trong Tân Thế Giới này, không đủ nhẫn tâm làm sao có thể sống được chứ?

...

Tần Phàm cùng Tiểu Chiến theo tây phương bay thẳng mà đi, thẳng đến ở trong mấy tòa Đại Sơn tầm đó nghe được tiếng người huyên náo mới chậm lại.

- Tại đây có lẽ chính là Thượng Cổ di chỉ gì kia rồi.

Bởi vì sợ bị người phát hiện hành tung, Tần Phàm hắn ở xa xa tạm thời giấu trong rừng rậm, sau đó phóng nhãn về phía trước nhìn lại.

Trong dãy núi rậm rạp, ở chỗ có tiếng người huyên náo đằng kia, là một cái sơn cốc thập phần cổ xưa.

Tần Phàm ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện hiện trường đã trọn vẹn tụ tập hơn ngàn người rồi, thực lực những người này từng cái đều là Bán Thần cường giả trở lên. Ngẫu nhiên chứng kiến một hai tên Võ Thánh cảnh giới, bên cạnh thì nhất định có một cái tứ kiếp Bán Thần cường giả trở lên làm bạn, đoán chừng chính là một vài đệ tử gia tộc ở dưới sự bảo vệ của trưởng bối đi ra lịch lãm rèn luyện.

Bởi vì nhân số phần đông, rồng rắn lẫn lộn, cho nên chỗ sơn cốc kia một mảnh hối hả, những người này đều đến từ khắp nơi, rất dễ dàng sẽ phát sinh ma sát. Đặc biệt là ở địa phương thực lực vi tôn này, vì tranh giành một vị trí mà thường thường xuất hiện đổ máu người chết. May mắn là ở đây có mấy thế lực lớn áp chế, nếu không đoán chừng còn không có tiến vào di chỉ đã phát sinh không ít hỗn chiến rồi.

Lại dò xét sơn cốc này thoáng một phát, biểu hiện xem ra cũng không có gì khác thường, gần kề chỉ là trên mặt đất rất thưa thớt phát hiện có một ít đoạn ngói tàn gạch, nhưng căn bản không có kiến trúc lớn gì, chớ nói chi là các loại kiến trúc cung điện rồi. Mà hai bên sơn cốc có một ít dấu vết tuế nguyệt cổ xưa, chỉ là cũng nhìn không thấy cửa vào hoặc là môn hộ gì.

- Lão đại, người ở đây thật đúng là nhiều, bất quá cái Thượng Cổ di chỉ gì kia đến tột cùng là ở địa phương nào? Ta như thế nào cũng không có nhìn thấy đây này!

Thấy vậy, một đôi con mắt hồ đồ của Tiểu Chiến trừng lớn, không khỏi nghi hoặc mở lời hỏi.

- Đừng nóng vội, đoán chừng là di chỉ kia còn không có mở ra. Bất quá những người này đều tụ tập ở chỗ này, có lẽ chính là ở chỗ này không sai.

Tần Phàm tinh tế cảm ứng một chút, phát hiện ở dưới mặt đất sơn cốc phía xa tựa hồ có chút dị thường, liền mở miệng nói.

- Đúng vậy, có những người này ở phía trước mở đường cho chúng ta, chúng ta ngược lại không cần phải gấp gáp, một hồi chúng ta giết bọn hắn đến mảnh giáp không lưu, đoạt lấy tất cả bảo vật. Lão đại, mấy ngày nay thực lực của ta lại tăng lên một ít, tam kiếp Bán Thần đoán chừng ta cũng có thể một lần bắn chết mấy cái! nguồn TruyenFull.vn

Lúc này Tiểu Chiến cũng lên tiếng, lộ ra một vòng vui vẻ nhìn như chất phác giảo hoạt nói ra.

- Không nên chủ quan, nơi này có không ít bốn năm kiếp Bán Thần.

Tần Phàm bất đắc dĩ cười khổ nói.

Từ khi đầu Hồng Mục Chiến Trư này biết nói chuyện, lại trở nên càng lúc càng giống một tiểu hài tử ham chơi, xúc động lại hiếu chiến, bất quá may mắn coi như biết nghe lời.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.