Chương trước
Chương sau
Thậm chí có thể nói, vừa rồi chính là Tiểu Chiến giúp hắn, nếu không ở dưới công kích cuồng bạo kia của Hồ Sở, hắn cũng phải thụ thương không nhẹ.

- Tiểu gia hỏa này lúc nào trở nên mạnh như vậy rồi? Tốc độ tăng trưởng thực lực này vậy mà so với ta còn muốn khủng bố hơn.

Sau đó Tần Phàm khiếp sợ nhìn về phía Tiểu Chiến trên mặt có chút ít đắc ý ở một bên, trong nội tâm cùng Hồ Sở đồng dạng, có chút không dám tin tưởng.

Tuy hắn không biết bên trong yêu thú là phân cấp cảnh giới như thế nào, nhưng hắn có thể cảm giác được khí tức của đầu Quỷ Giao cự lang kia là không kém, thậm chí so với Đậu Khi cũng có thể tương đương, nhưng vẫn kháng không nổi một kích của Tiểu Chiến! Phải biết rằng thời điểm mấy ngày hôm trước bọn hắn quyết chiến Đậu Khi, Tiểu Chiến còn không có phát huy ra thực lực mạnh như vậy!

Chỉ là đi qua vài ngày, thực lực của nó vậy mà lại tăng lên một đoạn!

- Ah… Quỷ Giao! Tiểu hỗn đản đáng giận, còn ngươi nữa đồ con lợn này, Hồ Sở ta nhất định phải bầm thây các ngươi thành vạn đoạn!

Ở một bên đằng kia, đợi sau khi Hồ Sở ôm yêu sủng của mình dò xét thương thế, phát hiện Quỷ Giao cự lang kia thương thế rất nặng, thậm chí là hấp hối rồi, trong lòng của hắn vừa đau vừa giận, sát khí trong miệng xông thẳng vân tiêu, gào thét mà ra.

- Không tốt.

Cảm giác được sát cơ bàng bạc kia, Tần Phàm cũng không khỏi là da đầu run lên. Bởi vì vừa rồi thời điểm cùng Hồ Sở giao đụng, Niết Bàn Hắc Viêm tiêu hao quá nhiều, hiện tại trạng thái Bất Tử Chu Tước của hắn đang rất nhanh biến mất, hắn biết rõ mình ở thời điểm này thật sự không nên tái chiến.

- Tiểu Chiến, chúng ta đi!

Vì vậy, hắn nhìn Tiểu Chiến hét một tiếng, sau đó toàn thân tụ tập Hắc Viêm còn sót lại, lần nữa bao vây lấy thân thể, trực tiếp hướng về bốn phía Nguyên Giới lĩnh vực phóng đi.

- Lão đại… chúng ta….

Tiểu Chiến mới vừa rồi vẫn còn bên trong đắc ý, lúc này phải đi cũng không khỏi có chút không cam lòng.

- Đi mau.

Thanh âm của Tần Phàm thúc giục nó.

Oanh!

Nháy mắt sau đó, thân thể của Tần Phàm hung hăng đâm vào phía trên Nguyên Giới lĩnh vực như là lao lung bốn phía.

Mà bởi vì Hồ Sở kia lo lắng cho thương thế của Quỷ Giao cự lang, đã không có toàn lực đi điều khiển Nguyên Giới chi lực, hiện tại Nguyên Giới lĩnh vực so với vừa rồi suy yếu hơn rất nhiều, ở dưới cái va chạm này của Tần Phàm, lập tức đụng ra một cái động lớn.

Sau đó hắn và Tiểu Chiến lưu luyến không rời rất nhanh thoát đi ra ngoài, cũng thi triển cực tốc tiếp tục hướng về phương xa bỏ chạy.


Cho đến trốn ra ngoài ngàn dặm.

Tần Phàm mới buông lỏng một chút, tốc độ chậm lại, lúc này hắn đã khôi phục trạng thái bình thường. Thậm chí là trở nên có chút suy yếu. Bất quá hắn cảm ứng thoáng một phát, phát hiện Hồ Sở kia cũng không có đuổi theo, đoán chừng hẳn là vì thương thế của Quỷ Giao cự lang kia mà tìm địa phương cứu chữa rồi.

- Lão đại, như thế nào chúng ta còn phải chạy trốn, tuy tứ kiếp Bán Thần kia có chút thực lực, nhưng hai người chúng ta liên thủ nhất định có thể giết chết hắn đấy. Ngươi xem đầu sói con kia, còn không tiếp được một cây gai nhọn của ta đây này.

Lúc này Tiểu Chiến cũng trở về trạng thái mini, sau khi trầm tĩnh lại vẫn còn có chút không phục nói ra.

- Thực lực Hồ Sở kia rất cường đại, chúng ta rất khó giết chết hắn.

Nhưng Tần Phàm lại cười khổ bất đắc dĩ lắc đầu nói ra, thời điểm giao thủ hắn mới biết được tứ kiếp Bán Thần này có bao nhiêu khủng bố. Khi đó nếu như không phải đối phương đột nhiên triệt hồi công kích, hắn ở dưới một kích kia đoán chừng phải trọng thương.

Chủ yếu nhất là một khi trạng thái huyết mạch Bất Tử Chu Tước của hắn biến mất, sẽ lâm vào trạng thái suy yếu, hiện tại Hồ Sở kia bởi vì yêu sủng của mình trọng thương, đã cực kỳ nổi giận, nếu như liều lĩnh đánh giết, nói không chừng mình sẽ chết trong tay của hắn cũng nói không chừng.

Dù hắn cũng có át chủ bài cuối cùng, giống như lúc trước đối phó Cửu U Ngân Giao kia, hóa thân Kỳ Lân lại kích hoạt huyết mạch Huyết Kỳ Lân, bất quá cái kia cũng là chiêu số dốc sức liều mạng rồi, nhớ ngày đó nếu như không phải Tần Li hi sinh mình cứu được hắn, hắn đồng dạng là vẫn lạc.

Dốc sức liều mạng như vậy, không đáng.

Hắn còn muốn lưu lại tánh mạng đi cứu thê tử của mình.

- Hừ, tứ kiếp Bán Thần mà thôi, nếu như qua ít ngày nữa tứ kiếp Bán Thần ta cũng chiếu giết không tha.

Tiểu Chiến vẫn còn có chút không cam lòng, thanh âm buồn bực nói ra.

Nghe được thoại ngữ tự tin của tiểu gia hỏa này, Tần Phàm không khỏi trợn trắng mắt, hắn cũng không biết tiểu gia hỏa này trước kia còn rất khiếp đảm nội liễm, như thế nào hiện tại càng ngày càng tự tin, hết sức lông bông như vậy. Nghĩ nghĩ, hắn cũng không khỏi hỏi:

- Đúng rồi, Tiểu Chiến, ta còn muốn hỏi một chút ngươi, như thế nào thực lực của ngươi tăng trưởng nhanh chóng như vậy? Ta lúc đầu chỉ cho ngươi một khỏa Long Tuyền Hoàn dùng huyết nhục cùng Yêu Tinh Hạch của Thất cấp yêu thú luyện thành mà thôi, cho dù ngươi là yêu thú biến dị, cái tốc độ tăng trưởng này cũng quá nhanh đi...

- A....

Tiểu Chiến cũng nghĩ nghĩ hồi đáp:

- Lão đại, khả năng thực lực của ta tăng trưởng nhanh như vậy, nguyên nhân chủ yếu hoàn toàn chính xác không phải là vì đan dược ngươi cho ta, về sau ta còn nếm qua vật gì đó khác... Kỳ thật ta cũng không biết là vật gì, là một khỏa giống như viên cầu, lúc trước thứ này từ trên trời rơi xuống, lớn như cỡ nắm đấm vậy, ngửi thấy giống như ăn thật ngon, nhưng sau khi ta nuốt vào bụng, kết quả thứ này để cho bụng của ta đau đớn trọn vẹn ba ngày ba đêm, bất quá về sau ta liền phát hiện ta trở nên càng ngày càng lợi hại. Đặc biệt là đến sau này, ta cảm giác ta trở nên mạnh mẽ đặc biệt nhanh.

Tiểu gia hỏa ở trên bờ vai Tần Phàm rung đùi đắc ý, đứt quãng nói, cuối cùng còn bổ sung một câu:

- Đương nhiên, vẫn là phải cảm tạ lão đại nhất, bởi vì thứ đồ vật này là ta ở vòng trong Yêu Thú Hoang Nguyên mới nhặt được, nếu như không có lão đại cho đan dược, ta sẽ không có thực lực tiến vào vòng trong đây này!

- Không thể tưởng được ngươi còn có cơ duyên như vậy...

Tần Phàm cười cười nói ra, hắn thật tình là vì Tiểu Chiến có cơ duyên mà cao hứng. Hắn đoán chừng viên cầu kia là thiên địa bảo vật hiếm có, cho nên mới để cho nó chỉ là một đầu Trư hệ yêu thú Tứ cấp nho nhỏ, đến bây giờ ngay cả Cửu cấp yêu thú cũng có thể một kích tru sát.

Hắn cũng cảm thấy may mắn lúc trước mình bất quá là tiện tay kết một cái thiện duyên, đem một khỏa Long Tuyền Hoàn kia cho một con lợn nhỏ, vì thấy nó rất nhân tính hóa, hiện tại gặt hái được thiện quả như vậy. Hắn nhìn ra được, hiện tại Tiểu Chiến đối với mình là thật tâm cảm kích, thậm chí vừa rồi tuy chiến ý ngang nhiên, muốn chiến tứ kiếp Bán Thần, nhưng đối với mình là nói gì nghe nấy, không có một chút ý cãi lại.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.