Chứng kiến Tần Phàm cường thế, tất cả mọi người ở đây không khỏi đều câm như hến, cái thực lực phất tay kia liền phong ấn một gã nửa bước Võ Thánh, càng làm cho nhân tâm trầm trọng. Đặc biệt là Dương Côn, lúc này trong nội tâm nơm nớp lo sợ, sợ Tần Phàm sẽ quở trách hắn hành sự bất lực.
- Vâng, Dương Côn tuân mệnh!
Lúc này nghe được Tần Phàm phân phó, hắn vội vàng lập tức đáp ứng. Mà nhìn xem Tần Phàm tiến nhập phủ thành chủ, hắn hướng về người bên cạnh phân phó vài câu, sau đó vội vàng đi theo ở phía sau, không dám lãnh đạm chút nào.
Mặt khác còn có một chút nhân viên quan trọng của Đại Phong Thành phủ thành chủ, cũng đi theo sau lưng Dương Côn, lúc này đồng dạng đối với Tần Phàm tất cung tất kính. Lấy danh khí của Tần Phàm trên Vũ Thiên đại lục hôm nay, còn có thực lực biểu hiện ra ngoài vừa rồi, đều để cho những người này vui lòng phục tùng.
Về phần Ngoan Thánh Cầu Bách Hải, hắn đối với cách làm của Tần Phàm, để cho Mộc Thiên Tướng chạy lại là có chút không đồng ý, đối với Ngoan Thánh hắn mà nói, trảm thảo phải trừ tận gốc, thả hổ về rừng như vậy, hắn có chút bận tâm ngày sau sẽ phiền toái không ngừng. Chỉ là hắn cũng biết mình bây giờ chính là nghe lệnh Tần Phàm, Tần Phàm không có phân phó, hắn tự nhiên sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.
Trên thực tế, hắn đối với Tần Phàm chấp nhất ở một cái thành trì nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089254/chuong-977.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.