Cảm giác được thông đạo cổ thụ chấn động, trong lòng Tần Phàm không khỏi thoáng kinh hãi.
Nhưng vào lúc này việc luyện hóa ma chủng đã đi tới giai đoạn cuối cùng, cho nên hắn cũng không dám loạn động, thậm chí hắn cũng không mở mắt nhìn về hướng lốc xoáy màu đen kia, hắn có thể cảm giác được lốc xoáy thông đạo tồn tại nhưng không hề đi quan sát.
Hắn chỉ tiếp tục đem mộc hệ năng lượng đang tản mạn khắp nơi toàn bộ ngưng tụ lại, chuẩn bị giai đoạn luyện hóa sau cùng.
Rất nhanh mộc hệ năng lượng tự do trong thân thể Tần Phàm toàn bộ bị hắn hội tụ tới bên cạnh trái tim, mà hư ảnh ma chủng Thanh Long nho nhỏ cũng trôi nổi tại nơi này, vẫn luôn tản ra thanh quang thần bí đặc thù, dần dần đem toàn bộ năng lượng tự do hấp thu trở về.
Quang mang bao phủ có vẻ càng thêm sáng ngời, lần đầu tiên luyện hóa ma chủng này đã xong.
Tần Phàm cũng biết viên ma chủng này hắn còn chưa có thể hoàn toàn luyện hóa, bởi vì năng lượng của nó thật sự quá mức khổng lồ, thân thể hắn không đủ khả năng thừa nhận, cho nên sau khi luyện hóa xong lần đầu tiên viên ma chủng vẫn tiềm ẩn trong cơ thể hắn, có thể lưu lại ngày sau tiếp tục luyện hóa.
Cũng giống như ba viên ma chủng trước đó, đều đã trải qua lần thứ hai luyện hóa.
Nhưng lần thứ hai sẽ không được dễ dàng, lần trước Tần Phàm còn phải mượn dùng lực lượng của Lôi Thần Miếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3089024/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.