- Di? Trống không? Tại sao có thể như vậy?
Hắn đi tới phía trước bảo rương, cẩn thận cúi đầu nhìn vào bên trong, nhất thời không khỏi ngẩn ra, nguyên lai hắn ở trong bảo rương này là nhìn không tới bất kỳ vật gì.
Lúc trước, hắn thấy Khô Lâu nhân kia ấp a ấp úng, còn tưởng rằng là nó đang nói láo.
Nhưng bây giờ, bên trong rương kim sắc này là cái gì cũng không có! Tựa hồ khô lâu kia cũng không có gạt hắn.
- Không thể nào, Khô Lâu nhân kia thủ ở bên cạnh, khẳng định trong bảo rương này sẽ có một chút đồ, nếu không hắn làm sao sẽ coi chừng một cái rương rỗng?
Vào lúc này Tần Phàm khẽ nhíu mày, có chút khó hiểu.
Sau đó hắn thử vươn tay, ở bên trong rương không dò xét tìm tòi, bất quá chỉ cảm giác trong rương không này có chút lạnh lẽo, làm hắn hình như là tiến vào trong một hầm băng, nhưng vẫn không gặp được bất kỳ vật gì.
- Tuy bên trong cái rương này không có cái gì, nhưng không gian bên trong ngược lại tựa hồ có chút đặc biệt.
Tần Phàm thu cánh tay về, nhìn cái rương rỗng này, mày tiếp tục nhíu lên, trong khoảng thời gian ngắn rơi vào bên trong trầm tư.
Thời điểm cánh tay của hắn bao trùm lấy Lân Giáp Kỳ Lân màu xanh sẫm, hắn cảm giác được trong đó truyền đến một ít Thủy Hệ huyền ảo, cùng Thủy Hệ Ma Chủng xảy ra một loại cộng minh huyền diệu.
- Hay là cái rương này…
Bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088885/chuong-793.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.