Hiện giờ, hắn ngược lại muốn mượn cơ hội, xem thật kỹ Võ Tôn chi cảnh cùng Võ thánh chi cảnh kém xa nhau như thế nào.
- Ha ha, đó là tự nhiên, chúng ta chỉ tùy tiện luận bàn mà thôi, ta tất nhiên sẽ không đả thương ngươi, bất quá ngươi cũng không thể quá mức qua loa, nếu như đánh chơi đùa thì ta sẽ rất mất hứng.
- Một lời đã định, chúng ta đi tới bãi đất trống bên kia thôi, hoàn cảnh trống trải hơn nữa cũng sẽ không quấy rầy chư vị ở đây.
Tần Phàm trực tiếp chỉ vào hư không xa xa phía trước.
- Được! Sảng khoái! Trách không được Phi Hồng nói ta và ngươi có thể sẽ trở thành bằng hữu, ta cùng với Tần Phàm ngươi quả nhiên là mới quen đã thân, ngươi không cần gọi ta là Vân tiền bối, nghe nói ngươi cùng Phi Hồng tương giao, vậy cùng làm bạn với ta đi.
Vân Phi Dương vui vẻ nói.
- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh! Phi Dương huynh, mời.
Tần Phàm cũng không nhiều lời, hắn chỉ khẽ cười nói. Lúc trước hắn cho rằng Vân Phi Dương là một người ngạo khí, nhưng không thể tưởng được đối phương lại cởi mở gần gũi như thế, thậm chí còn thoáng hơn cả Vân Phi Hồng một ít. Quả thực rất ngoài ý muốn.
Vì vậy hai người nhìn rất thân cận sóng vai nhau đi về phía trước, giống như hai người bạn xa cách từ lâu, hôm nay mới gặp lại.
- Hai người này...
Thấy một màn như vậy rất nhiều người không khỏi ngơ ngác. Họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088838/chuong-768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.