Nghe vậy, khí thế trên người của Kỷ Huyên Nhi bỗng nhiên lộ ra lăng lệ ác liệt đi một tí, sắc mặt càng lạnh như băng tuyết, sau đó thấy nàng nắm chặt lại đôi bàn tay trắng như phấn, trong miệng trong trẻo nhưng lạnh lùng nói ra:
- Đã tìm được.
- Là người nào?
Thần sắc của Tần Phàm cũng nghiêm túc hỏi, trên thực tế hắn không chỉ là muốn giúp nữ tử đáng thương này đòi lại công đạo, hơn nữa hắn đối với những người làm ra sự tình tàn sát toàn bộ thị trấn nhỏ kia cũng cảm thấy rất thống hận.
Kỷ Huyên Nhi cũng không nói gì.
- Lúc đầu ta đã từng nói qua sẽ giúp nàng, cái dược cốc kia chính là nàng trả thù lao cho ta.
Tần Phàm nói ra.
- Ta sẽ tự mình báo thù.
Nhưng Kỷ Huyên Nhi lại lắc đầu cắn răng nói ra.
- Nàng vì sao phải quật cường như vậy? Có thể trong một đêm vô thanh vô tức hủy diệt một cái trấn nhỏ, địch nhân của nàng nhất định thập phần cường đại, một mình nàng làm, vấn đề này quá nguy hiểm,để cho ta giúp nàng được không nào?
Tần Phàm bất đắc dĩ nói.
Kỷ Huyên Nhi tiếp tục cắn răng không nói.
- Vậy tại sao nàng lại xuất hiện ở chỗ này, còn có chất độc trên người của nàng, lại là chuyện gì xảy ra?
Đã qua hồi lâu, thấy Kỷ Huyên Nhi vẫn không chịu nói, Tần Phàm chỉ phải nói sang chuyện khác.
- Vết thương trên người của ta chính là Thất cấp yêu thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088780/chuong-738.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.