Chương trước
Chương sau
- Vô luận là Lôi Thần lưu lại chân linh hay là ma chủng trong cơ thể của ngươi, cũng có thể giúp cho ngươi tăng nhanh thực lực, ngươi nên thận trọng mà dùng.

Thần thú lại bổ sung.

Nghe vậy Tần Phàm có vẻ càng thêm mê hoặc, nghe qua tựa hồ vị thần thú này cũng đang hi vọng hắn tăng nhanh thực lực lên. Chính hắn tuy rằng được cho rằng là siêu cấp thiên tài của đại lục này, tốc độ tu luyện cũng nhanh không sao tưởng tượng nổi, nhưng không ngờ lại tới mức khiến ấy vị thần chú ý tới, điều này làm cho hắn vô cùng kinh ngạc.

Mặt khác hắn luôn mơ hồ cảm thấy được vị thần thú này dường như có cất giấu ý tứ gì đó trong lời nói, cũng chưa hoàn toàn nói ra rõ ràng.

- Tần Phàm, ta biết ngươi sẽ không trở thành nghịch thần giả!

Nhưng vào lúc này, thanh âm thần thú lại truyền tới, tựa hồ trực tiếp gõ vào trong tâm linh Tần Phàm, gõ vào trong nội tâm của hắn.

Thật giống như một loại tâm lý ám chỉ rất mạnh.

Mà nghe vậy, trong lòng Tần Phàm không khỏi ngẩn ra, vì sao thần thú lại có nắm chắc lớn như thế? Tuy rằng hiện tại hắn không dám cũng không có năng lực nghịch thần, nhưng thật sự hắn không cam lòng khuất dưới thân người khác, thậm chí là kể cả thần linh!

Thần thú lại nói mình sẽ không trở thành nghịch thần giả? Vì sao lại có phán đoán như thế?

Nhưng trong loại chủ đề mẫn cảm này, Tần Phàm cũng không dám lên tiếng, nếu thần thú có thể thật sự yên tâm về mình thì là tốt nhất.

- Trên Vũ Thiên đại lục có thật nhiều thiên tài, vinh quang của Chân Võ Thần bao phủ mặt đất, tất cả mọi người đều có thể thành thần, mỗi người đều có cơ hội, nhưng cũng không nhất định phải đi lên con đường nghịch thần.

Thần thú lại tiếp tục nói:

- Mà nghịch thần giả là cùng thiên đối địch, cùng Chân Võ Thần đối địch, như vậy đương nhiên là bị trấn áp!

Tần Phàm cũng không dám nói lời nào.

- Mặt khác Chân Võ Thần để cho ta nhắn lại ngươi một câu, nếu ngươi có thể thành thần, chúng ta vĩnh viễn không phải địch nhân.

Thanh âm của thần thú truyền đến, lúc này lời nói thản nhiên lại giống như sóng to gió lớn trực tiếp đập vào tâm thần của Tần Phàm.

- Thậm chí ngay cả Chân Võ Thần cũng chú ý tới ta?

Nghe vậy tâm thần Tần Phàm không khỏi rung mạnh, cảm thấy có chút khó tin.

Chân Võ Thần là vị thần duy nhất trên Vũ Thiên đại lục, khống chế mảnh thiên địa này, địa vị vô cùng tôn sùng, hơn nữa nhìn qua vị thần thú này cũng nghe theo lệnh của Chân Võ Thần, hiện tại còn thông qua thần thú nhắn lời tới ình lại mang theo ý vị như lấy lòng?

Tần Phàm không thể tin được, cho dù hắn là thiên tài, tốc độ tu luyện nhanh thế nào, nhưng hắn biết mình đứng trước mặt Chân Võ Thần vẫn chẳng khác gì một con kiến, căn bản chỉ cần một ý nghĩ cũng đủ đem mình hủy diệt khỏi thế gian này.

Hiện tại vị Chân Võ Thần kia thế nhưng còn trịnh trọng để chúc thần nhắn lời ình, nói sẽ không cùng mình là địch?

Đây chẳng phải là lấy lòng mình?

- Chẳng lẽ Chân Võ Thần vì muốn ta giúp hắn quét sạch toàn bộ nghịch thần giả của Vũ Thiên đại lục?

Nhưng sau khi suy nghĩ một lúc lâu, Tần Phàm tựa hồ có chút mơ hồ hiểu ra, Chân Võ Thần không phải lấy lòng mình mà là vì có thể cần mình làm việc gì đó.

Hắn nhìn ra được vị thần thú trước mắt cũng không phải dùng chân thân, chỉ là một hình chiếu mà thôi, mà rất có thể Chân Võ Thần bởi nguyên nhân nào đó nên khó có thể dùng chân thân giáng lâm Vũ Thiên đại lục.

Nhưng hiện tại Vũ Thiên đại lục gió giục mây vần, đủ loại sóng ngầm bắt đầu khởi động, bên trong Trấn Yêu Thành cùng thế lực sau lưng đã là một chuyện phiền phức lớn, thậm chí rất có thể làm ảnh hưởng quyền uy tuyệt đối của Chân Võ Thần, cho nên hắn cần tìm một người thay hắn đi trừ diệt toàn bộ nghịch thần giả.

Đích xác Tần Phàm thập phần thích hợp trở thành thanh đao sắc bén này.

- Tần Phàm, hiện tại Vũ Thiên đại lục gió giục mây vần, rất có thể rất nhanh sẽ lâm vào trong hỗn loạn, còn có một chút nghịch thần giả không chịu yên ổn, muốn ra hại người. Cho nên ngươi nhất định phải nhanh chóng tu luyện, tăng nhanh thực lực, ngày sau mới có thể cống hiến cho đại lục, cho Chân Võ Thần. Nếu ngươi có thể làm việc thật tốt cho Chân Võ Thần, Chân Võ Thần nhất định sẽ không bạc đãi ngươi.

Quả nhiên thanh âm thần thú lại truyền đến:

- Đương nhiên, ta biết ngươi đang có chút phiền toái nhỏ, nhưng nếu như phiền toái kia mà ngươi cũng không thể giải quyết, như vậy thật phụ lòng Chân Võ Thần xem trọng.

- Tần Phàm nhất định sẽ cố gắng tu luyện, không phụ Chân Võ Thần kỳ vọng!

Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Tần Phàm có vẻ trấn định hơn vừa rồi rất nhiều. Hiện tại hắn cũng không quá sợ hãi, bởi vì hắn biết, thần, kỳ thật cũng là người…

Lời nói của thần thú kỳ thật đã thập phần rõ ràng, vinh quang của Chân Võ Thần trải rộng cả Vũ Thiên đại lục, chỉ cần tín ngưỡng Chân Võ Thần sẽ được bình yên vô sự, tất cả mọi người đều có cơ hội thành thần, mà nghịch thần giả đối nghịch Chân Võ Thần, chính là nghịch thiên mà đi, sẽ bị trấn áp!

Tần Phàm là một người thông minh, từ trong thái độ của Chân Võ thánh điện cùng thần thú đối đãi với hắn, có thể mơ hồ biết được ý tứ của vị Chân Võ Thần thần bí kia là bồi dưỡng người của mình, diệt trừ dị kỷ!

Thủ đoạn như vậy không khác gì đấu tranh chốn nhân gian.

Chân Võ Thần mặc dù cao cao tại thượng, nhưng vẫn khó tránh khỏi giống như nhân loại phàm nhân bình thường, vì ích lợi mà tranh đấu, sử dụng đủ loại thủ đoạn.

Chân Võ thánh điện chính là công cụ trọng yếu thực hiện ích lợi này cho Chân Võ Thần, nhưng hiện giờ có lẽ vị thần duy nhất kia cảm giác được thế lực nghịch thần giả quá mức khổng lồ, làm cho Chân Võ thánh điện không khả năng trấn áp hoặc là không có phương tiện đi trấn áp.

Cho nên cần dùng một thanh đao sắc bén hơn.

Thực lực hiện tại của Tần Phàm tuy chỉ là ngũ cấp võ tôn, ở cả Vũ Thiên đại lục mà nói xa xa không được xem là cường giả đứng đầu, nhưng tiềm lực thật sự là quá lớn.

Nhưng đây cũng có thể chỉ đem hắn làm thí điểm trước mà thôi, lúc trước Chân Võ thánh điện cũng từng nhìn trúng những người khác, nhưng đoán chừng những người kia không thể thông qua khảo nghiệm, hoặc tiềm lực không đủ, cho nên cuối cùng bị bỏ quên.

Cũng như trước đó bên trong Chân Võ thánh địa, Tần Phàm gặp mặt chư vị thánh tôn, thánh tôn từng nói qua, Kiền Kinh Tần gia xem như là một lần khảo nghiệm đối với hắn, hắn chỉ thắng được Kiền Kinh Tần gia mới có thể xem như có điều cống hiến đối với Chân Võ Thần.

Mặc dù nói thật dễ nghe, nhưng hiện tại Tần Phàm đã biết nếu như hắn không thể thông qua khảo nghiệm, vậy sẽ bị xem như thực nghiệm thất bại mà bỏ quên. Đương nhiên, hắn nhận được thần thú tiếp kiến thoạt nhìn tựa hồ cơ hội lớn hơn những người khác chút ít.

Về phần sau khi thông qua khảo nghiệm, cống hiến theo lời của mấy vị thánh tôn hẳn là muốn Tần Phàm kính dâng lực lượng của chính mình, biến thành thanh đao bén, hành sử ý chí của Chân Võ Thần, trảm trừ toàn bộ dị kỷ của vị thần kia.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.