- Các huynh đệ, không bằng chúng ta mau chóng lập tổ đội bắt hắn cướp đan.
Có ít người thậm chí là manh động tham niệm điên cuồng.
- Đoạt hắn? Ngươi nói đùa gì vậy, ngươi biết Diêm Tân Thành là chết như thế nào sao? Thì là có mắt không tròng, chọc vị thiếu gia này rồi bị một cước đạp chết. Ngay cả cường giả Võ Tôn Phong Thiên Hà cũng không dám động đến hắn, ngươi dám nói đoạt của hắn như thế nào?
Chỉ là có chút người nhận ra Tần Phàm liền giội cho những người có tham niệm một gáo nước lạnh.
- Phong Thiên Hà cũng không dám động đến hắn, chẳng lẽ người này cũng đã là cường giả Võ Tôn? Không có khả năng ah, hắn thoạt nhìn cũng mới chỉ hai mươi bảy hai mươi tám tuổi mà thôi. . .
Có ít người vẫn còn có chút không cam lòng.
- Dùng mông cũng có thể nghĩ đến, ngay cả cường giả Võ Tôn Phong gia cũng không dám động, không phải bản thân hắn có được thực lực cường đại mà sau lưng hắn là một thế lực cường đại. Dù sao vô luận là điểm nào cũng không phải chúng ta có thể chọc được, hơn nữa bên cạnh hắn là hội trưởng của thương hội Mặc gia đó.
Có người tỉnh táo mà phân tích.
- Đúng vậy, tuy rằng ta cũng rất thích Linh Vũ đan, thậm chí nguyện ý mạo hiểm tánh mạng, nhưng chưa thấy cái gì đã chết thì lão tử không muốn đi làm chuyện vô nghĩa. Ta vẫn nên cố gắng tìm kiếm trong nhà có cái bảo bối gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088521/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.