- Ân.
Thái Dao nhẹ nhàng lên tiếng, nhưng nàng đã không có loại thẳng thắng như lúc trước kia, vốn Lạc thành Thái gia đại tiểu thư không sợ trời không sợ đất, vào lúc này lại cúi đầu, không dám cùng Tần Phàm đối mặt lần nữa.
Bất quá chỉ đi vài bước, đợi đến gần Tần Phàm một ít, nàng lại bỗng nhiên bắt được một cảm giác đặc thù, giống như làm cho Tiên Thiên võ khí toàn thân nàng đều đình chỉ vận chuyển .
- Tần Phàm, ngươi...
Như là một đạo thiểm điện, trên mặt Thái Dao hiện lên một tia ngạc nhiên, sau đó bỗng nhiên kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn Tần Phàm.
Cái loại cảm giác này nàng hết sức quen thuộc, đó là chỉ có ở trên người trưởng bối Võ Tôn trong nhà mới cảm thụ được.
- Lên đi.
Tần Phàm hơi gật đầu cười cười, cũng không có nói thêm nữa, dẫn đầu đi lên.
Nhìn bóng lưng màu xanh kia, Thái Dao kinh ngạc mà đứng nguyên tại chỗ, trong hai tròng mắt tràn đầy không thể tin được cùng không thể tưởng tượng nổi, cảm xúc càng thêm phức tạp bắt đầu khởi động trong nội tâm.
- Hắn... Vậy mà đã bước vào Võ Tôn chi cảnh rồi...
Trong miệng Thái Dao thì thào nói, nàng cúi đầu, thẳng đến khi Tần Phàm đi tới tầng thứ hai Minh Nguyệt Lâu, nàng còn không có đi về phía trước một bước.
Ở thời khắc này, chẳng biết tại sao, bên trong vành mắt của nàng có chút ướt át, bỗng nhiên có một cảm giác muốn rơi lệ, tuy nàng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088379/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.