Chương trước
Chương sau
- Siêu việt Võ Thánh... cái kia là cảnh giới nào?

Nghĩ đến chênh lệch cực lớn kia, lại để cho Tần Phàm không khỏi một hồi tim đập nhanh, điều này cũng làm cho hắn chính thức minh bạch đến cái gì gọi là thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn.

Hiện tại cho dù hắn dùng hết tất cả thực lực, dùng tới Bạo Huyết Kỳ Lân là át chủ bài mạnh nhất cũng tối đa có thể đối phó Võ Tôn cấp năm, nếu như chính diện chống lại Võ Thánh thì chỉ còn đường chết, chớ nói chi là tồn tại siêu việt Võ Thánh!

Đó là một cảnh giới hắn thậm chí còn không có cách nào lý giải!

Cho đến nhớ tới vừa rồi mấy vị Thánh Tôn nhắc qua Chân Vũ Thần, trong lòng của hắn càng là ẩn ẩn chấn động. Hắn đã từng nhiều lần hoài nghi Chân Vũ Thần tồn tại, cho đến khi Chân Vũ Thần chúc phúc, để cho hắn tương đối tiếp cận "Chân Vũ Thần", sau đó Chân Vũ Thánh Điện cùng Chân Vũ Thánh Địa cho hắn cảm giác kia, hắn đối với "Chân Vũ Thần" này kỳ thật đã dần dần gần như là tin tưởng.

Chỉ là, nhưng nếu có Thần... Thần là tồn tại như thế nào?

Là người tu luyện tới cảnh giới nhất định được trở thành Thần? Hay là Thiên Địa mà sinh?

Thần phải chăng trường sinh bất tử?

Thần phải chăng không gì làm không được?

Thần sẽ hay không can thiệp người sinh hoạt?

Đủ loại nghi vấn tràn ngập trong trái tim của hắn, nhất thời có rất nhiều chuyện không cách nào giải thích.

Bất quá cuối cùng Tần Phàm cũng quyết định không thèm tự đi tìm phiền não, hắn đi vào Vũ Thiên đại lục thực tế cũng mới ba năm, tuế nguyệt tu luyện cũng không dài, thậm chí ngay cả cảnh giới Võ Tôn còn không có đột phá, cho dù Thần là người tu luyện mà đến, hắn tự nhiên cũng không cách nào nhìn tới.

- Đỉnh phong chi lộ còn rất xa rất xa?

Tần Phàm lại nghĩ tới vừa rồi Thánh Tôn Ly kia cuối cùng nói một câu, trong lòng hơi trầm ngâm. Tuy Ly nói nhẹ nhàng linh hoạt, nói Càn Kinh Tần gia chẳng qua là một ngăn trở nho nhỏ, nhưng hắn tinh tường, dùng thực lực của hắn bây giờ, đối phương không thể nghi ngờ là tương đương với một tòa núi lớn.

Muốn bay đi qua, còn phải dốc hết khí lực toàn thân, nếu không một khi ngọn núi này ngã xuống, có thể sẽ đè chết hắn và toàn cả gia tộc Nam Phong Tần gia.

- Được rồi, đa tưởng vô dụng, vẫn là trước đột phá đến Võ Tôn chi cảnh rồi nói sau.

Lập tức, Tần Phàm hít sâu một hơi, điều chỉnh thần kinh bởi vì vừa rồi kéo căng mà trở nên nhạy cảm thoáng một phát.

- Trước kia là cảm thấy Võ Tôn chi cảnh khó có thể đạt đến, bây giờ còn không phải chỉ có một bước cuối cùng sao? Võ Thánh chi cảnh có lẽ cũng chưa chắc khó đột phá như vậy a...

Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.

Tần Phàm đã nhận được đủ loại cảm ngộ ở bên trong Chân Vũ Thần chúc phúc, còn phục dụng Nghĩ Tôn Đan, hôm nay hắn đối với mình cũng rất có tự tin, hắn tin tưởng sau khi mình tiến vào Thiên Cơ Đỉnh, nhất định có thể rất nhanh liền đột phá cánh cửa cuối cùng này.

Hắn còn có ma chủng!

Chỉ cần tìm được hai khỏa ma chủng cuối cùng kia, hắn đột phá Võ Thánh chi cảnh cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều! Mà có ma chủng trợ giúp, hắn thậm chí tự tin đến lúc năm năm ước hẹn đó, coi như mình chỉ là Võ Thánh sơ kỳ, cũng dám đi khiêu chiến Võ Thánh hậu kỳ!

Cho dù không có Chân Vũ Thánh Điện trợ giúp, cũng chưa chắc sẽ thật sự sợ Càn Kinh Tần gia này!

Thời gian dần qua, Tần Phàm rốt cục cũng đem tâm cảnh của mình hoàn toàn điều chỉnh tốt, trì hoãn áp lực trong lòng, tâm bình tĩnh bình thường, một lần nữa khôi phục mười phần tự tin.

- Tần Phàm.

Mà vào lúc này, một thanh âm bỗng nhiên xuất hiện ở cách đó không xa truyền đến.

- Bái kiến Kim trưởng lão.

Tần Phàm ngẩng đầu lên liền trông thấy Thánh Địa Thần Điện trưởng lão Kim Thượng đang mỉm cười nhìn mình, hắn vội cung kính mà thi lễ một cái nói ra.

Vị Thần Điện trưởng lão này đã cho mình rất nhiều phương tiện, Tần Phàm vẫn là thập phần cảm kích hắn.

- Ha ha, Tần Phàm, chúc mừng ngươi đạt được đệ nhất Thiên Tài Chiến lần này, lại nói tiếp ngươi thật là khiến ta kinh ngạc ah! Chậc chậc, không thể tưởng được, chỉ mới tiến đến nửa năm thời gian, ngươi dĩ nhiên đã đạt tới trình độ này rồi, thật sự là chưa từng có ai. Ân, đoán chừng sau này cũng sẽ không có ai a.

Kim Thượng cực kỳ thoả mãn mà nhìn Tần Phàm, mỉm cười nói.

- Đây cũng là nhờ có Kim trưởng lão đặc biệt mở cho Tần Phàm Linh Huyệt nồng độ linh khí hai nghìn lần, Tần Phàm mới có thể tiến cảnh nhanh như vậy.

Tần Phàm tiếp tục cung kính nói, bất quá hắn nói lại là lời nói thật, nếu không phải có Linh Huyệt nồng độ linh khí hai nghìn lần kia, hắn tuyệt đối là không có khả năng nhanh như vậy đạt tới cảnh giới Cửu cấp Linh Vũ sư đỉnh phong.

Nếu không phải đạt đến cảnh giới Cửu cấp Linh Vũ sư, nếu không phải luyện chế ra vài loại đan dược ở nơi khác không có cách nào luyện chế, đừng nói là lấy được đệ nhất Thiên Tài Chiến kia, có lẽ còn rất có thể chết ở trong tay năm Minh chủ vây công hoặc là bọn người Sa Vũ kia rồi.

- Ha ha, tuy nói như vậy, nhưng cũng là bởi vì ngươi có được thực lực cùng tiềm lực tương đối, Thần Điện chúng ta mới có thể cho ngươi điều kiện, nếu là người bình thường, thật đúng là không có đặc quyền này.

Kim Thượng có chút ít cảm khái nói.

Tần Phàm đối với cái này cũng hiểu rất rõ, giống như bọn người Tần Tinh Hà bị hắn giết chết, vào Chân Vũ Thánh Địa mười năm rồi, mới không dễ dàng lấy được Linh Huyệt nồng độ linh khí 1200 lần, thậm chí có một ít hỗn càng kém!

Tuy đều là cùng tồn tại trong Chân Vũ thánh địa tu luyện, nhưng hoàn cảnh tu luyện lại kém hắn rất nhiều.

Mặt khác, tuy Kim Thượng chưa nói, nhưng Tần Phàm cũng biết, mình có thể đạt được đặc quyền này, rất có thể còn là vì Thánh chủ Đại Càn quốc kia.

- Ta xem như quân cờ trong tay hắn? Thẻ đánh bạc?

Trong nội tâm Tần Phàm vào lúc này kỳ thật cũng có chút ít tâm tư, bất quá coi như là hắn sớm biết như vậy, hắn cũng không có khả năng cự tuyệt.

Dù sao là một con cờ, muốn thoát ly bàn cờ, hắn cũng phải trước không ngừng tăng cường thực lực của mình, cho nên hắn không có cách nào cự tuyệt.

Lập tức hắn cũng không có đi đa tưởng, chỉ là lần nữa nhìn về phía Kim Thượng, mỉm cười mở miệng hỏi:

- Không biết lúc này Kim trưởng lão là tới gặp chư vị Thánh Tôn, hay là đến tìm tại hạ?

- Ha ha, mấy vị Thánh Tôn cũng không phải muốn gặp là gặp, lúc này ta chủ yếu là đến cấp phần thưởng Thiên Tài Chiến cho ngươi, bất quá coi như là phụng ý chỉ của Thánh Tôn, cố ý đến ban phát cho ngươi.

Kim Thượng tiếp tục mỉm cười nói ra, kỳ thật hắn chứng kiến Tần Phàm gặp hết các vị Thánh Tôn đi ra, vậy mà có thể nhanh như vậy khôi phục thái độ bình thường, này để cho hắn hết sức kinh ngạc, tuy là hắn, sau khi đối mặt tám vị Thánh Tôn, cũng chưa chắc có thể làm được tốt hơn Tần Phàm.

- Còn có phần thưởng?

Tần Phàm có chút vui vẻ, đối với hắn mà nói, Chân Vũ Thần chúc phúc kia đã xem như phần thưởng lớn nhất, tăng cường tu vi khí lực cùng tâm tình, còn quan hệ đến võ đạo tiến cảnh, dù là vũ kỹ giá trên trời cũng không đổi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.