Tần Phàm nhìn lướt qua những sân thi đấu ở đằng kia, nhìn ra có bảy cái đã loáng nhiện lên quang sắc màu xanh da trời, nói rõ đã có người tiến vào. Hắn quyết chiến với Minh chủ ngũ minh đã lãng phí không ít thời gian, cho nên tới trể, bất quá may mắn còn kịp.
Vì vậy hắn đi đến trước một nửa vòng tròn còn chưa có ai lấy yêu tình hạch của mình ra.
- Cái này....
Cầm cầm, trên mặt Tần Phàm đột nhiên không khỏi co lại, hắn phát hiện hai mươi khỏa yêu tinh hạch bởi vì bị hắn giết chết đầu yêu thú thứ nhất đã dùng sức quá độ nên đã có một khỏa bị vỡ vụn.
Tần Phàm vào lúc này không khỏi nhướng mày, hiện giờ danh ngạch tiến vào Quyết Chiến Đài đã không nhiều lắm, nếu như giờ hắn quay lại săn thêm yêu thú không chừng sẽ mất đi tư cách tiếp tục bước tiếp Thiên Tài Chiến mất.
- Này, tiểu tử, lữ trình Thiên Tài Chiến của ngươi nên dừng ở đây thôi, giao ra yêu tinh hạch của ngươi đây...
Mà vào lúc này, một thanh âm có chút bá đạo từ sau lưng Tần Phàm truyền đến.
- Ha ha
Tần Phàm không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, chậm rãi xoay người sang chỗ khác, mỉm cười nhìn về bóng người khôi ngô đang chậm rãi xuất hiện kia. . . .
- Ngươi ngươi... Ngươi là Tần Phàm?
Mà bóng người khôi ngô kia sau khi trông thấy Tần Phàm xoay người lại thì sắc mặt khỏi khỏi khẽ biến, có chút kinh ngạc nói. Vừa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088233/chuong-465.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.