- Giờ chẳng qua chỉ là giai đoạn khởi động thôi, chẳng lẽ Tần Phàm này liền bộc phát ra tất cả thực lực rồi sao? Nếu giờ tiêu hao quá nhiều thì lát nữa hắn lấy gì tranh giành với người khác.
- Hắc hắc, dù sao cũng là người mới vừa tiến vào Chân Vũ thánh địa được nửa năm, vì tranh giành khí phách nhất thời nên quên đại cục ah.
- Có lẽ trên người hắn có luyện dược khôi phục nguyên võ chi khí thì sao, dù sao hắn chỉ mới đến gần nửa năm, trên người vẫn còn có chút hàng tồn cũng nên.
- Ha ha, coi như có thể khôi phục nguyên võ chi khí, nhưng hắn xông tới như vậy, đối với lực lượng thân thể cũng có tiêu hao rất lớn, nếu như thể phách không đủ cường đại, đoán chừng hắn vừa mới đến thành trì đã mệt chết rồi.
- Vậy cũng đúng, có chút không khôn ngoan rồi!
Theo tốc độ Tần Phàm nhanh hơn, trên quảng trường lần nữa nổi dậy tầng tầng nghị luận, kinh ngạc vì tốc độ và công kích của Tần Phàm, những có rất nhiều người cũ cho rằng Tần Phàm không lưu dư lực như vậy quả thật không co lý trí.
Tần Phàm lúc này tự nhiên không biết những lời nghị luận trên quảng trường, hắn đã hoàn toàn đầu nhập vào trận Thiên Tài Chiến này rồi.
- Vạn Ngưu Trùng Chàng!
Trong lòng của hắn quát nhẹ một tiếng, sau đó quyền ảnh tung hoành, như có trăm ngàn đầu man ngưu đang điên cuồng chạy bên thân hắn, mà bản thân hắn cũng phảng phất như hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dan-vu-can-khon/3088198/chuong-448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.