Chương trước
Chương sau
Nguyên một đám thẻ ghi chép điểm cống hiến bị ném xuống đất, sau đó đám người Đại Đoái Minh sợ Tần Phàm đột nhiên thay đổi chủ ý nên mang theo hai cổ thi thể chạy đi rất nhanh. Bọn hắn ở nơi khác còn có một chút linh huyệt, mặc dù không có điểm cống hiến, nhưng giữ lại tánh mạng vẫn có hi vọng.

- Tốt rồi, chuyện cứ như vậy giải quyết thôi.

Tần Phàm lúc này xoay người lại khẽ cười nói với mọi người Càn Minh, dáng tươi cười ngược lại vô cùng ôn hòa, cùng với lúc giết người ban nãy như hai người khác nhau vậy.

- Tần Phàm, cám ơn ngươi, ngươi thật sự không thể làm Minh chủ của chúng ta sao?

Lúc này Đặng Quảng cũng khó được thành khẩn nhìn Tần Phàm nói.

- Thực xin lỗi, thật sự không thể.

Tần Phàm lắc đầu nói

- Bất quá trải qua chuyện này, ta nghĩ cũng không có bao nhiêu người dám tìm các ngươi gây phiền toái nữa, các ngươi cũng an tâm tu luyện đi.

Tiếp theo hắn nhìn thoáng qua đống thẻ dưới đất, sau đó tiếp tục nhàn nhạt nói:

- Chút thẻ bài trên mặt đất, Thái Hiên chiếm một nửa, còn lại những người khác phân ra đi.

- Tần Phàm, ta không thể. . .

Nghe được lời Tần Phàm nói... Thái Hiên không khỏi khẽ giật mình.

- Thái Hiên, ta chỉ có thể giúp Càn Minh như vậy thôi.

Tần Phàm chỉ vỗ bả vai Thái Hiên một cái nói. Hắn và Thái Hiên quan hệ tốt nhất, hơn nữa Lạc Thành Thái gia cũng trợ giúp Nam phong Tần gia hắn rất nhiều, hắn muốn thông qua phương thức này để trả ơn Thái Hiên một phen.

Hơn nữa hiện giờ Tần Phàm đã có được linh huyệt siêu cấp nồng độ linh khí gấp 2000 lần, những điểm cống hiến này đối với Tần Phàm hiện giờ mà nói, kỳ thật tác dụng đã không còn lớn nữa. Thêm vào hắn rất nhanh sẽ đi vào Thiên Cơ đỉnh, nghe nói trước khi tiến vào Thiên Cơ đỉnh cần đến Tứ Cực chi địa tiến hành tôi luyện một thời gian ngắn, lấy thân thủ của hắn, muốn kiếm lấy điểm cống hiến cũng không khó. xem tại

- Cảm ơn.

Những điểm cống hiến này đối với Thái Hiên mà nói vẫn rất hữu dụng, hắn do dự một hồi, rốt cục cũng không đùn đẩy nữa, chỉ chân thành nhìn Tần Phàm nói. Hắn hiện giờ mới biết được lúc trước mình kết giao Tần Phàm ;à quyết định sáng suốt cỡ nào.

- Như vậy, chư vị, ta liền đi trước.

Tần Phàm nhếch miệng mỉm cười, sau đó chuyển hướng những người khác của Càn Minh nói.

- Tần Phàm, chờ một chút.

Lúc này Đặng Quảng lại mở miệng nói.

- Đặng Quảng sư huynh còn chuyện gì sao?

Tần Phàm dừng lại nhìn Đặng Quảng hỏi thăm.

- Ta nghe nói đám người Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên đã tiến nhập Thiên Cơ đỉnh, tựa hồ muốn dốc sức liều mạng với người một hồi ở Thiên Tài Chiến. Sự huyền bí của Thiên Cơ đỉnh Tần Phàm ngươi có lẽ cũng biết một ít, tuy rằng bọn hắn chỉ đi vào ba tháng, nhưng thực lực tất nhiên sẽ đề cao không ít. Tuy rằng thực lực của Tần Phàm ngươi rất mạnh, nhưng ta vẫn phải nhắc nhở ngươi không nên chủ quan.

Đặng Quảng nói tiếp.

- Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên tiến nhập Thiên Cơ đỉnh?

Tần Phàm hơi có chút ngoài ý muốn, hắn trong khoảng thời gian này một mực bận tu luyện, cũng không nghe được tin tức về phương diện này..

- Cảm ơn Đặng Quảng sư huynh nhắc nhở, ta sẽ chú ý.

Tần Phàm nhẹ gật đầu nói với Đặng Quảng, bất quá chỉ ba tháng, hai người Nhiếp Bá Viên Cảnh Thiên khẳng định không thể đột phá đến Võ Tôn chi cảnh nhanh như vậy được, hắn kỳ thật cũng không cần quá mức lo lắng.

- Tần Phàm, ta thập phần chờ mong biểu hiện của ngươi ở Thiên Tài Chiến hai tháng sau.

Đặng Quảng nhìn Tần Phàm nói.

Tần Phàm nhếch miệng mỉm cười, liền không hề dừng lại, trực tiếp đi xuống dưới núi. Hắn lúc này đây bế quan đi ra, kỳ thật chỉ là muốn thư giãn tâm tình một chút, không nghĩ lại gặp phải sự việc nho nhỏ này. Nếu hôm nay việc đã xong, hắn cũng cần phải trở về với quỹ đạo trước kia thôi.

Về phần bọn người Thái Hiên và Càn Minh, hắn cho là việc cần mình đều đã làm rồi, còn lại phải xem vận mệnh bọn hắn thôi.

- Đều là Linh Vũ sư bát cấp, làm sao lại kém lớn như vậy chứ. . . Tần Phàm hắn Linh Vũ sư bát cấp đã có được thực lực mạnh như vậy rồi, đợi hắn đạt tới Linh Vũ sư cửu cấp đỉnh phong đoán chừng dù là những người đã đi vào Thiên Cơ đỉnh cũng khó có thể là đối thủ của hắn a?

Nhìn thân ảnhTần Phàm rời đi, Đặng Quảng âm thầm sợ hãi thán phục.

Mà những người Càn Minh khác cũng đều cảm thán không thôi.

Đi đến dưới núi, Tần Phàm thấy chung quanh không người, liền dứt khoát mở ra Chu Tước chi dực sau lưng, trực tiếp bay về phía Kính Phong. Chu Tước chi dực dù sao cũng đã bạo lộ, hiện giờ hắn cũng không cần quá mức che dấu nữa.

Hiện giờ hắn ngược lại có chút nóng vội kiểm tra trữ vật giới chỉ Giang Hồng một chút xem có võ kỹ tâm pháp "Giang Hải vạn trượng phá" kia không, nếu thật sự có thể tìm được, vậy thì "Tam trọng Man Ngưu Xông" của hắn có thể lần nữa đột phá, thực lực của hắn cũng theo đó được đề cao trên diện rộng.

Sau khi bay lên không trung, Tần Phàm liền chìm tâm thần vào trữ vật giới chỉ của Giang Hồng, cẩn thận tìm kiếm. Giang Hồng đã bị chết, Huyết Cấm của trữ vật giới chỉ ngược lại đã chậm rãi mất đi, cho nên bây giờ là vật vô chủ, Tần Phàm sử dụng cũng không có chướng ngại gì cả.

- Cái này. . . Giang Hải vạn trượng phá

Trữ vật giới chỉ của Giang Hồng ngược lại khá lớn, Tần Phàm tìm tòi hồi lâu, rốt cuộc cũng tìm được một bản sách ố vàng, đúng là tâm pháp võ kỹ Giang Hải vạn trượng phá kia.

- Nếu ta thật sự có thể cải tiến man ngưu kình thành công. . . Như vậy uy lực của nó có lẽ ít nhất cũng tương đương với Thiên giai a!

Tần Phàm đọc qua một hồi, phối hợp với một ít cảm ngộ vừa rồi khi giao đấu với Giang Hồng, lúc này không khỏi mừng thầm trong lòng.

Cái này đối với hắn mà nói mới chính là thu hoạch lớn nhất, so sánh với nó mà nói, những điểm cống hiến vừa rồi chỉ là phù vân thôi.

Sau khi giải quyết xong chuyện Càn Minh trở về, Tần Phàm liền về lại linh huyệt của mình, tiếp tục sinh hoạt tu luyện trước kia.

Như thế ngày qua ngày.

Hai tháng chậm rãi đi qua.

Đỉnh Kính Phong, duy nhất một linh huyệt nồng độ linh khí 2000 lần, một tòa sen màu vàng bề ngoài thoạt nhìn lớn chừng hoa sen bình thường chiếu sáng lóng lánh khắp cả linh huyệt.

Linh khí bốn phía bởi vì thực sự quá nồng đậm, nên linh huyệt này như bị sương mù bao phủ, kim liên thần bí như nở rộ trong sương mù, không có rễ không gốc, lại có được Thiên địa Tạo Hóa.

Trải qua trường kỳ mài hợp, Tần Phàm rốt cục đã thành công thay đổi bề ngoài Tạo Hóa Kim Liên, nhưng ột xích như thế này đã là cực hạn của hắn rồi, vẫn không cách nào đạt tới trình độ hóa thành hạt bụi, che dấu tai mắt mọi người. Bất quá Tần Phàm cuối cùng cũng nắm giữ chút bí quyết, muốn làm được như thế cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi.

Mặt khác đáng nhắc tới chính là vào nửa tháng cuối cùng, Tần Phàm cũng thành công điều chỉnh thời gian lưu động của nó chênh lệch 15 lần so với bên ngoài.

Cho nên tuy rằng Tần Phàm bên ngoài trải qua thời gian rất ngắn, nhưng nửa tháng cuối cùng hắn tương đương với có được thời gian hơn nửa năm trong kim liên, dưới sự phối hợp của Hỏa nguyên tinh, hắn đã thành công đạt đến Linh Vũ sư cửu cấp đỉnh phong.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.